Tác Giả: |
Thần Tiên Bảo Bối Phái Đại Tinh
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-12-23 22:29:07 |
Lượt Xem: |
492 |
Quản Lý: |
Tiểu Phong Tranh
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/nhan-sai-vai-ac-sau-ta-cong-luoc-han/ |
Giang Nguyệt Điệp xuyên sách rồi.
Không phải nữ chính, không phải nữ phụ, cũng không phải bạch nguyệt quang.
Nàng xuyên thành pháo hôi yêu đơn phương nam chính.
Vừa mở mắt ra, đã gặp ngay hiểm cảnh, nhân vật không có sức, xung quanh đầy rẫy quỷ khí.
Đối mặt với nam chính đang nghĩ cách cứu mình, Giang Nguyệt Điệp quyết đoán phủi sạch quan hệ….
“Thực ra, người ta thích là sư đệ của huynh, Ôn Liễm Cố”.
Vốn tưởng rằng quân tử như nam chính tuyệt đối sẽ không hỏi đến, còn chưa đợi Giang Nguyệt Điệp thở phào một hơi, đã nghe thấy một tiếng cười nhẹ nhàng của nam tử dịu dàng như ánh trăng.
“Thích đến mức nào?”
Giang Nguyệt Điệp: “?”
“Nếu như không thể miêu tả….”
Người nọ dừng lại một chút, mũi kiếm từ bả vai nàng vạch xuống phía dưới, ý cười nhẹ nhàng, “Chi bằng ta vạch trái tim ngươi ra xem nhé?”
Giang Nguyệt Điệp: “???”
Sau này nàng mới biết được.
Ngày đó người đến cứu mình không phải là nam chính, mà chính là sư đệ của nam chính.
... Nam phụ công cụ si tình có nụ cười dịu dàng trong nguyên tác, Ôn Liễm Cố.
Vấn đề không lớn, vẫn có thể tiếp tục qua loa.
Giang Nguyệt Điệp mặc hỉ phục, mang theo tú cầu, đứng ở trên lầu các.
Đây là cốt truyện cuối cùng về nhân vật của nàng ở trong nguyên tác.
Tay nhỏ vung lên, ném tú cầu xuống, tú cầu hiện ra đường cong hoàn mỹ ở không trung, lúc sắp rơi xuống trên đầu của nam chính--
Rẽ một khúc cua.
... Đập trúng sư đệ của nam chính, Ôn Liễm Cố.
Giang Nguyệt Điệp đang định chạy trốn: ?
Sao lại là hắn?
Mặt nàng mang vẻ nghi hoặc nhìn về phía người nọ, chỉ thấy một nam tử mặc áo trắng như trăng sáng gió mát đang dùng đầu ngón tay vân vê tú cầu, bốn mắt nhìn nhau, hắn mỉm cười dịu dàng với nàng.
Cùng lúc đó, trong đầu truyền đến một thanh âm - -
[Chúc mừng kí chủ mở khóa nhiệm vụ ẩn!]
[Xin hãy công lược nhân vật phản diện mạnh nhất thế giới này, Ôn Liễm Cố!]
...
"Ta biết nàng muốn về nhà."
Trong biển máu đầy trời, quần áo của Ôn Liễm Cố đã thấm đầy màu màu, hắn lại không hề để ý đến quang cảnh phía sau, cong mắt với Giang Nguyệt Điệp, dịu dàng giống như lúc mới gặp.
"Đến đây, gϊếŧ ta đi."
Hắn đưa chuôi dao cho nàng, mỉm cười nắm chặt tay nàng.
"-- Nàng có thể về nhà rồi."
.