Vị Beta Được Gả Vào Hoàng Thất

Chương 34: Hoa Hồng Đắng

Ayres nằm trên giường Minh Khê, gối đầu lên gối Minh Khê, đôi chân dài không phù hợp với chiếc giường gỗ nhỏ, chỉ có thể cuộn tròn lại một cách ấm ức, cho dù như vậy anh cũng không muốn dậy.

Trên chiếc rương đầu giường đặt một món đồ gốm sứ nhỏ bằng lòng bàn tay, hình dạng một con sói, bộ lông được sơn màu xám bạc, ngửa mặt lên trời tru dài một cách ngốc nghếch.

Không gian nhỏ bé này tràn ngập hơi thở của Minh Khê.

Minh Khê quỳ gối bên giường, nửa người trên hơi nghiêng về phía trước, mái tóc đen mượt mà lướt qua gáy, lướt qua tai, vòng eo cậu cong thành một đường cong mềm mại, trông vô cùng ngoan ngoãn.

"Anh không thể ngủ ở đây được, Ayres."

Ayres biết rõ còn cố hỏi: "Tại sao?"

Minh Khê bất lực không thể làm gì với anh: "Lều của anh không phải ở đây."

Ayres đột nhiên nhìn chằm chằm vào mặt Minh Khê, không nói lời nào.

Minh Khê bị nhìn chằm chằm đến mức không được tự nhiên, theo bản năng đưa tay sờ mặt mình, nghi ngờ có thứ gì đó trên đó: "Sao... sao vậy?"

Ánh mắt Ayres lóe lên: "Em hình như béo lên rồi."

Vẻ ngoài của Minh Khê vốn không phải là kiểu gầy gò theo thẩm mỹ thịnh hành ở Đế Tinh, trên mặt, trên mông cậu có chút thịt, Ayres đột nhiên phát hiện ra má cậu có thêm chút thịt.

Minh Khê nghẹn lời, khô khốc nói: "Ồ."

Kết quả người vô cớ nói người khác béo lên lại tự mình nhắm mắt, bày ra dáng vẻ muốn đi ngủ từ chối giao tiếp.

Minh Khê trừng mắt nhìn, nhỏ giọng phàn nàn: "Vậy tôi ngủ ở đâu đây hả?"

Cậu đứng dậy chuẩn bị rời đi, nhưng cánh tay bất ngờ bị một bàn tay nắm lấy, bàn tay đó dùng sức rất mạnh, cả người Minh Khê đột ngột ngã xuống giường, còn đang choáng váng thì bị kéo vào trong chăn, chăn trùm lên đầu cậu, trước mắt tối đen, eo bị một cánh tay ôm chặt.

Minh Khê vùng vẫy tay chân phản kháng, nắm đấm đánh vào l*иg ngực cứng rắn của alpha, động tác cậu khựng lại, tức giận nói: "Ayres, anh buông tôi ra!"

"Đừng quậy." Giọng Ayres rất mệt mỏi, mang theo chút khàn khàn, "Tôi rất mệt, ngủ một lát."

Minh Khê sững người, cậu ngừng vùng vẫy.

Trong chăn tràn ngập mùi hương tuyết tùng hoa hồng thơm ngát, tay chân Minh Khê đều bị trói buộc, không thể động đậy, cậu len lén ngửi mùi hương hoa hồng, giống như một tên trộm hèn hạ.

Đây là hoang tinh, sẽ không có ai biết.

Trên đỉnh đầu truyền đến tiếng hít thở dần dần ổn định của Ayres, nghe mãi, mí mắt Minh Khê càng ngày càng nặng, cậu chậm rãi nhắm mắt lại, chìm vào giấc ngủ.

.

Lúc trời nhá nhem tối, Randy lững thững đi về lều, hắn ta vén rèm đi vào, liếc nhìn Minh Khê một cái, đang ngủ, vì vậy bước chân nhẹ nhàng hơn.

... Chờ đã.

Không chắc chắn, nhìn lại lần nữa.

Randy nhìn mái tóc vàng lộ ra trong chăn của Minh Khê, và đôi mắt xanh lam lạnh lùng của alpha, lộ ra vẻ mặt như bị sét đánh: "Ay... Ayres?!"

Làm sao bây giờ khi trên giường bạn cùng phòng đột nhiên mọc ra một alpha? Cầu đáp án online, rất gấp!

Randy quên hạ thấp giọng, vì vậy trong lòng Ayres chậm rãi ló ra một cái đầu đen, Minh Khê ngủ đến mơ mơ màng màng: "Randy, cậu đã về rồi..."

Cậu đột nhiên nhận ra điều gì đó, cả người cứng đờ, sau eo có thứ gì đó cấn vào, có hai cánh tay siết chặt eo cậu, lực rất mạnh.

"Buông ra." Minh Khê trong chăn tách tay Ayres ra, vội vàng nhảy xuống giường, giải thích với Randy, "Anh ấy nói anh ấy mệt, muốn ngủ một lát."