Đây là lần tiêu tiền có thể ghi vào sử sách thẻ đen của Cốc Hàm, con Chim Cút Nhỏ đi loanh quanh cả buổi chiều chỉ uống một cốc cà phê? Tổng giám đốc Cốc có một dự cảm không lành rằng nhiệm vụ này sắp thất bại, mua đồ cũng không biết mua? Vậy thì cậu ta cần ba triệu để làm gì? Gấp thành ngôi sao rồi cho vào lọ để chơi à?
Tổng giám đốc Cốc trước mặt tất cả các giám đốc cấp cao mà mất tập trung, hắn quyết định họp xong sẽ đến quảng trường Hải Cảnh, ấn đầu con Chim Cút Nhỏ xuống, sau đó đích thân dạy cậu thế nào là tiêu tiền!
ZU là thương hiệu thiết kế hàng đầu thế giới, chủ yếu hợp tác nghệ thuật, những năm gần đây nhờ có một số sản phẩm hot đỉnh cao mà trở nên được săn đón hơn, được coi là sản phẩm sưu tầm của các thương hiệu hàng đầu, một đôi giày khó cầu bằng ngàn vàng, dù có tiền cũng phải xếp hàng chờ mua.
Cũng chính tại Hải Cảnh, cửa hàng duy nhất của ZU tại Trung Quốc dành cho một số khách hàng S của trung tâm mua sắm suất miễn xếp hàng, cũng là cửa hàng duy nhất trên toàn cầu có suất miễn xếp hàng.
Quả nhiên Bùi Tiện rất dễ dàng tìm thấy ZU, cậu đứng cuối hàng đếm thử thì có khoảng hơn trăm người xếp hàng chờ đợi, ZU áp dụng chế độ tiếp đón từng người một để đảm bảo trải nghiệm tiêu dùng và khách hàng, vì vậy khá chậm.
Nhân viên phục vụ bên ngoài cửa hàng mắt tinh nhìn thấy vòng tay S của Bùi Tiện, cậu ta đi tới rất lịch sự hỏi nhỏ: "Thưa anh, anh là khách hàng S của Hải Cảnh, vì vậy được hưởng quyền miễn xếp hàng, có thể vào thẳng cửa hàng."
"Được." Bùi Tiện vốn không muốn gây chú ý nhưng cách trưng bày trước cửa hàng của ZU rất phù hợp với sở thích của cậu.
Nhân viên phục vụ dẫn Bùi Tiện đi thẳng qua đám người đang xếp hàng, ngay lập tức cửa hàng đóng cửa treo biển tạm dừng phục vụ để tiếp đón khách quý, ba người nam nữ đi cùng thang máy với cậu vừa vặn bị chặn ở bên ngoài, từng người há hốc mồm hình chữ O, không thể tin nổi!
Cửa hàng Zu giống như một bảo tàng thương hiệu hơn, hướng dẫn viên trang điểm tinh tế không nói nhiều, giới thiệu sơ lược về tình hình thương hiệu, chỉ giải thích ngắn gọn khi Bùi Tiện hỏi.
Cuối cùng, nhân viên bán hàng mới giới thiệu cho Bùi Tiện những sản phẩm trong bộ sưu tập mới, những mẫu giới hạn ít khi được trưng bày, những mẫu kỷ niệm tùy chỉnh…
Đây là lần đầu tiên Bùi Tiện tự mình chọn giày, quả là một trải nghiệm mua sắm thoải mái và mới mẻ, cậu nhìn trái nhìn phải đều thấy đẹp.
"Bốn kiểu dáng mới và hai mẫu kỷ niệm kia, tôi lấy hết." Chọn đến mức tuyệt vọng, nên Bùi Tiện từ bỏ việc lựa chọn.
Nhân viên bán hàng bị thái độ thản nhiên như chọn kẹo của cậu làm cho choáng váng, miễn cưỡng duy trì thái độ nghề nghiệp tuyệt vời: "Thưa anh, hiện tại mẫu kỷ niệm cần phải xếp hàng, hơn nữa thời gian chỉnh sửa khá dài, nếu anh xác định thì tôi sẽ liên hệ với công ty ngay."