“Khụ… Khụ… Khụ…” - Bạch phụ nhịn không được nghĩ, con cả giống ông nhất, chẳng lẽ ông nhìn cũng giống tra nam lắm sao? Ông không đồng ý!!!
Bạch mẫu cười cười liếc Lâm Thanh Tuyết, như vậy con dâu cũng yên tâm đi, con trai cả vẫn còn là xử nam đó!
Lâm Thanh Tuyết cố gắng tỏ vẻ bình tĩnh tiến lên nắm lấy tay phải của Bạch Thần Tinh đưa vào dị năng, cô cần kiểm tra xem Bạch Thần Tinh gặp vấn đề gì mới có thể đúng bệnh hốt thuốc.
[Ai u nắm tay!!! Chị dâu có phải hay không đối với anh cả nhất kiến chung tình?!? Chẳng lẽ chị dâu thích tra nam? Nhưng mà chờ anh cả tỉnh lại liền bộc lộ bản chất nha, chị dâu hối hận làm sao bây giờ, có nên giúp anh cả nằm lâu một chút hay không nhỉ?]
Bạch Hi ở một bên sốt ruột nghĩ, Bạch mẫu vội vàng quát thằng con út dừng lại suy nghĩ vớ vẩn: “Tiểu Hi!”
Bạch Hi chớp chớp mắt nhìn qua: ”A? Mụ mụ làm sao vậy?”
“Con mau đi báo cho quản gia liên hệ Tần Bác sĩ tới khám tổng quát cho anh cả của con.” - Bạch mẫu bảo Bạch Hi rời đi, không thể để nó tiếp tục nói hươu nói vượn doạ đến con dâu bảo bối của bà, Lâm Thanh Tuyết đã xấu hổ đến cổ đều đỏ.
“Tuân mệnh!” - Bạch Hi mau chóng đồng ý chạy ra ngoài.
Trong phòng ba người đều thở phào nhẹ nhõm một hơi, liếc mắt nhìn nhau không khỏi bật cười.
“Tiểu Hi rất đáng yêu.” - Lâm Thanh Tuyết cười khẽ, hài tử đơn thuần luôn luôn làm người thích.
“Nó chính là quá nhây!” - Bạch mẫu mắng, chính là không giấu được sủng nịch. Từ nhỏ Bạch Hi chính là một tiểu vương tử được cả nhà sủng ái, chỉ cần không làm việc xấu thì mọi thứ đều chiều theo ý nó, may mắn lớn lên vẫn là một đứa trẻ đáng yêu, không lớn sai thành một đứa ăn chơi trác táng.
“Cái hệ thống kia không biết là phúc hay hoạ, chúng ta nghe được tiếng lòng của tiểu Hi trước cứ giấu nó, theo dõi một thời gian xem sao!” - Bạch phụ nghiêm túc nói.
Lâm Thanh Tuyết cũng gật đầu đồng ý, mạt thế cùng xuyên qua cô đều trải qua, hiện tại gặp được hệ thống cô cũng không sợ hãi.
“Tôi vừa giúp Bạch Thần Tinh dò xét cơ thể, trong đầu anh ấy có khối tụ máu chèn ép dây thần kinh , tôi cân nhắc khoảng một tuần là có thể giúp anh ấy tỉnh lại.“
Bạch phụ Bạch mẫu vui mừng quá đỗi: “Vậy tất cả nhờ vào con! Nó gặp được con chính là phúc khí tu mấy đời, nó tỉnh lại mà đối xử với con không tốt thì chúng ta giúp con đánh nó!”
Lâm Thanh Tuyết ngượng ngùng cười cười: “Chờ anh ấy tỉnh lại rồi tính sau.”