Bệnh Tâm Thần Và Tiểu Ác Ma

Chương 16: Thợ săn tiền thưởng

Hai giờ sau, trời ngừng mưa. Phòng khách và phòng ngủ đều sáng đèn.

Ike Hioso ngồi trên sô pha, đang gõ máy tính. Yuki ngồi phía sau, đầu tựa lên vai anh, hai tay ôm lấy eo anh, tò mò hỏi: “Anh đang làm gì vậy?”

Ike Hioso vừa tra cứu tin tức thế giới ngầm, vừa trả lời: “Rảnh rỗi đăng ký làm thợ săn tiền thưởng gϊếŧ thời gian.”

Đăng ký có hai cách. Một là trực tiếp tới cơ quan phụ trách đăng ký, ở Nhật Bản là do Công An đảm nhiệm. Cách còn lại là từ thế giới ngầm tìm được địa chỉ web, liên hệ với quản trị viên, cả hai bên đều ẩn danh, không cần gặp mặt.

Kiếp trước, anh đã chọn cách đầu tiên. Hiện tại, vì là bệnh nhân tâm thần, anh chỉ có thể chọn cách thứ hai.

Ike Hioso tìm được trang web, gửi tin nhắn cho quản trị viên: [Đăng ký thợ săn tiền thưởng, phạm vi hoạt động: Nhật Bản.]

Đối phương trả lời rất nhanh: [Trước đây anh có từng hoạt động ở quốc gia khác không? Nếu có, xin hãy cung cấp danh hiệu và đánh số.]

Ike Hioso: [Trước đây chưa từng làm thợ săn tiền thưởng.]

Đối phương: [Nhật Bản có rất ít thợ săn tiền thưởng hoạt động, tại sao anh lại chọn ở đây?]

Ike Hioso: [Bởi vì tôi sống ở Nhật Bản.]

Rất hợp lý!

Đối phương một lát sau mới trả lời: [Mời anh chọn danh hiệu.]

Ike Hioso: [Thất Nguyệt.]

Chỉ cần thù lao phù hợp, thợ săn tiền thưởng có thể làm bất cứ việc gì, kể cả đưa cơm hộp.

Đối phương gửi chi tiết quy tắc hoạt động và một phần tư liệu: [Chúng tôi cần đánh giá trình độ của anh một chút.]

Trong tư liệu có ba nhiệm vụ, trong đó một nhiệm vụ đặc biệt, yêu cầu bắt giữ... Numabuchi Kiichirou!

Đoạn cốt truyện này anh còn nhớ một chút. Chỉ cần anh bắt giữ mục tiêu trước khi Conan đến là được!

Ike Hioso quay đầu qua hỏi Yuki: “Muốn cùng anh ra ngoài chơi một chuyến không?”

Yuki ánh mắt sáng lên: “Được nha! Lão công đi đâu cũng phải mang nhân gia theo nha~”

Ike Hioso cười cười, hôn lên môi cậu một cái.

……

Phòng ngủ truyền đến một chút động tĩnh. Cửa phòng mở ra, Haibara Ai đứng ngây người ở cửa, nhìn về phía phòng khách. Cô nhớ rõ đã gặp hai nam nhân mặc đồ đen và tưởng rằng đó là cán bộ tổ chức. Quá tuyệt vọng, cô liền ngất đi.

“Tỉnh rồi à?” Ike Hioso ngẩng đầu nhìn thoáng qua: “Trên bàn có bento, ăn cơm xong uống thuốc đi.”

Yuki híp mắt nhìn Haibara Ai, ghé vào tai Ike Hioso thì thầm: “Linh hồn của cô ấy và thân thể không khớp với nhau!”

Ike Hioso không khỏi liếc mắt nhìn tiểu ác ma, không ngờ cậu cũng có thể nhận ra điều đó. Anh gật đầu tỏ vẻ đã biết.

Yuki thấy vậy, liền yên tâm bỏ qua tiểu nữ hài kia.