Chương 1Con nhà có cha có mẹ dậy đàng hoàng còn chưa được bước chân vào nhà này huống chi là cái ngữ mày…
Cái ngữ mà người ta nói đó chính là tôi là đứa con rơi của một người đàn ông giàu có,mẹ tôi làm kế toán cho một công ty và bố của tôi là giám đốc công ty đó,một người đã có gia đình đàng hoàng,mẹ tôi biết nhưng vẫn lao vào,những cuộc cãi vã qua điện thoại với bố tôi,những tiếng khóc trong đêm khi mẹ tôi chuẩn bị bữa tối xong xuôi nhưng ông ta không đến…mẹ tôi bắt đầu bỏ việc lao vào những cuộc chơi đêm …tôi luôn bị mẹ nhốt trong nhà một mình…và bà đã sa chân vào con đường làm gái mại da^ʍ…bà bị bắt đi cải tạo dù cho con nhỏ nhưng đã vi phạm nhiều lần…bà nhờ một cô gái làm cùng khi xưa đưa tôi gửi gắm lên ngôi chùa mà bà hay tới …năm đó tôi 17 tuổi…
Sư thầy nhận nuôi tôi ,cho tôi ăn học ,tôi đỗ đại học với số điểm rất cao…rồi trong một lần tôi đang quét lá rơi đầy sân ở chùa…một người hỏi
“ Cho anh hỏi nha đi vệ sinh đi lối nào”
Tôi ngẩng lên nhìn một người đàn ông mặc sơ mi trắng quần bò đen rất lịch lãm…
“ Anh đi thẳng phía sau kia ạ”
“Cám ơn em”…
Dưới tán lá mùa thu cô gái mới lớn như tôi bất chợt rung động nhẹ vì nụ cười của người đàn ông khi nãy…thế nhưng sự rung động khi mới lớn lại là khởi nguồn cho mọi chuyện…
Người đàn ông đó cùng mẹ và gia đình anh ta lên chùa làm công đức,họ có vẻ rất giàu có nghe nói bao năm đều công đức cho chùa…và tôi nghĩ họ là những người tốt…
Ngồi bên ngoài hiên người đàn ông đó thấy tôi đang xâu hoa thành vòng chợt lại gần
“ Em khéo tay nhỉ,anh làm được không”
-Dạ cái này có nhựa đen tay đấy anh
-Da anh trắng mà nếu có đen chút đầu ngón tay thì có sao?
Tôi cười nhẹ
-Em tên gì
-Em họ đỗ tên Quyên
-Hoa Đỗ Quyên là hoa đẹp…rất giống với em…
Lời nói bông đùa của anh ta thật sự khiến tôi bối rối…Mẹ anh ta gọi
“ Hùng về thôi con,hôm nay nhiều việc nên chậm con ạ”
-Về luôn à mẹ
-Uk lần đầu con tới đây có thấy tâm tư nhẹ nhõm hơn k
-Con tâm tư lúc nào cũng nhẹ…
-Con lại đây,chào sư thầy đi con
Hùng: Con chào thầy
Thầy: Chàng trai này là
Mẹ H: Là con trai của con,cháu học ở nước ngoài về ạ
-À ra vậy cao lớn quá,lập gia đình chưa
Mẹ H: Cháu chưa,bao cô mà k ưng cũng chả dắt cô nào về bao giờ
Hùng: Con chỉ lấy người con yêu…
Sư thầy: Đấy là điều tuyệt vời nhất…Mong con sớm tìm thấy một nửa của mình…
Thế rồi như cái duyên…tôi thuê phòng trọ cùng hai cô bạn ở gần trường cho tiện việc di chuyển vì chùa ở xa…sư thầy bảo tôi ở dưới đi học cho đỡ khổ…nhất định phải có học…trong lúc đi làm thêm tại quán cafe ở gần trường thì tôi lại gặp người đàn ông ở chùa…anh ta đi vào cùng hai thanh niên…thấy tôi đứng ở quầy
Hùng: Chào Quyên…nhận ra anh chứ
-Vâng,chào anh,anh dùng gì?
Bạn Hùng cười trêu cợt
Bạn: Oder em được không?
Hùng: Chúng nó trêu kệ đi em,cho anh hai nâu đá và 1 đen đá…
-Của anh hết 120…
Hùng ra bàn thì lũ bạn bâu lại
Bạn: Ai đấy cho tao số
Hùng: K đùa được đâu đừng vớ vẩn
Bạn:Thật chứ vớ vẩn gì em này ngon nhìn có vẻ hiền lành
Bạn B: Thế thì có ngy là cái chắc rồi
Hùng: Xinh đúng k
Bạn: Xinh mà…tao đố mày tán được em này đấy
Hùng: mày thách tao á
-Uk
-1 tuần
-Phét…
-1 tuần là còn lâu đấy …mày mất gì nào
-Tao mất 1 cây vàng nếu mày tán được 1 tuần ,2 cây nếu mày thịt được
-Chốt nhé
-Chốt…
Cô gái có cái tên Đỗ Quyên k hề biết bản thân sắp rơi vào cái bẫy của một vụ cá cược!
– [ ]
--------- Chương 2Ngày nào đó khi lớn chắc bạn sẽ có cảm giác rất lạ khi người nào đó tặng hoa cho bạn vào mỗi buổi sáng…tôi thật sự có cảm giác như mình đang được chú ý…
Cô bạn làm cùng quán cafe
Vân: Này Quyên ngày nào cũng có hoa tươi thế này tặng chắc chắn là người đó phải rất giàu có ,hoa hồng nhung này đắt lắm đấy…
-Tao cũng k rõ ai tặng nhưng tao k thích hoa
-Ô sao thế
-Chỉ vì tao k thích vậy thôi…
Tôi chợt nhớ ngày còn nhỏ bọn hàng xóm hay trêu” ê mẹ tao bảo mẹ mày là gái bán hoa”
Đứa B” Mẹ tao bảo mẹ nó làm hoa cho người ta hái làm gái cho người ta chơi”
Bọn chúng chễ giễu vì tôi có người mẹ làm gái,thế nên tôi ghét từ hoa và ghét luôn những bông hoa…những bó hoa được tặng tôi đều vứt vào sọt rác…
Vân: Èo phí thế tao mang về nhé
-Uk cho mày tất…
Tôi nhớ rõ hôm đó là ngày mưa bão…Quán rất vắng,tôi còn ngồi ôn bài một mình ,cho đến khi tiếng chuông gió ở cửa vang lên…tôi thấy một người đàn ông đội mũ lụp xụp tay chảy máu ròng ròng…anh ta nói tiếng anh
“ Cô gái nhà vệ sinh ở đâu”
-Dạ bên tay phải…anh có cần
-Tôi cần 1 ly cafe nóng
-Nhưng có cần gọi xe taxi đi viện không ạ
-Không cần tôi ổn chỉ là xước ngoài da
-À vâng…
Tôi pha cafe rồi đặt ra chỗ cửa kính…anh ta ra đó ngồi vẻ mặt bình thản nhìn ra bên ngoài…máy tôi reo lên tin nhắn “ Em ngủ chưa”
“ Ai vậy”
“Anh Hùng đây”
“ Anh nhầm số rồi ạ”
“Nhầm sao được,anh là Hùng gặp em ở trên Chùa”
“à vâng,sao anh biết số em vậy”
“ Anh xin quản lý của em,hoa anh tặng em nhận được không”
“ Em nhận được rồi”
“ Trả lời anh nhạt vậy,anh muốn được làm quen với Quyên”
Tôi đọc xong tin nhắn lặng yên không trả lời ,ngẩng lên đã thấy vị khách rời đi,tiền để kẹp dưới ly cafe…bê tách cafe lên tôi thấy chiếc bút bi chắc của anh đó,cầm lên tay rồi cất vào ngăn tủ…chắc mai người ta sẽ đến lấy…
Tại nhà Hùng…
Hùng nằm trong phòng nhắn cho quyên thấy Quyên không trả lời,anh ta mỉm cười “ Anh thích em rồi đấy nhóc”…
Mẹ Hùng mở cửa vào
Mẹ H: Con này cha con gọi về hỏi bao giờ con lấy vợ
-Ông ấy đâu có quan tâm con sống hay chết thì hỏi con lấy vợ làm gì
-con phải hiểu bố con làm nghề gì,ông ấy chỉ muốn tốt cho con
-ông ta chỉ coi con là đứa con rơi thôi mẹ hiểu không?
-Ông ấy chỉ có mỗi mình con là con trai còn đâu toàn con gái,sau này chắc chắn con sẽ hưởng chứ ai vào đây
-Con sẽ lấy người con thích
-Nhất định phải môn đăng hộ đối nếu không đừng hòng mẹ cho bước chân vào cửa
-Vậy mẹ cũng nên nhớ con cũng chỉ là đứa con rơi và mẹ cũng chỉ là người đàn bà bên ngoài của ông ấy thôi…
-Sao con lại ăn nói như vậy hả Hùng ( mẹ H khóc)
-Con…con xin lỗi mẹ đừng buồn
Hùng ôm lấy mẹ
-Mẹ nhẫn nhịn đến giờ này tất cả là vì con,vì con thôi…
Hôm sau đến quán Cafe k thấy Quyên đi làm
Hùng: Quyên nghỉ ạ,ôm hay sao vậy
Quản lý: Không nay là ngày con bé dc nghỉ…cuối tuần con bé về nhà mà
Hùng phi xe tới ngôi chùa ,thấy cô Quyên đang nhỏ từng giọt mồ hôi hai bên gò má,cô ấy dậy cùng sư thầy cho lũ trẻ trong chùa…Hùng đứng lặng nhìn Quyên từng chút,từng chút rồi cứ ngẩn người nhìn cô gái với gương mặt nghiêm nghị dậy lũ trẻ rồi nụ cười tươi rói khi nghỉ giải lao…
Sư Thầy: Hùng đấy à con,mẹ con tới sao
Hùng: Dạ không chỉ có con thôi,con đang đi qua đây nên tiện ghé qua…
Sư Thầy: Quyên,đi pha nước mời khách đi con
Quyên: Dạ…
Tôi thấy anh ấy liền cảm giác rất ngại…vội vàng quay đi…
Sư thầy rót nước rồi thấy Hùng cứ nhìn Quyên…
Sư thầy:Hùng này con có muốn tới đây học võ cho khoẻ không cứ thứ bẩy và chủ nhật buổi chiều
Hùng: Dạ vâng
-Con k bận đi làm sao
-Con sắp xếp được ạ con chào thầy ạ
Tôi mon men thở dài
Thầy: Thầy nghĩ đó là một chàng trai tốt
-Con k nghĩ đến chuyện trai gái thưa thầy
-Con cũng đến tuổi trưởng thành cũng cần phải có
-Con k muốn giống như mẹ con để đàn ông chà đạp lên mình…
Quyên nói vậy rồi quay vội chạy đi sư thầy với tay…” kìa con k dc nghĩ như vậy”…
Ra bên ngoài trời đổ cơn mưa,Hùng đứng trú mưa ở hành lang…
Tôi: Cám ơn anh vì những bó hoa nhưng chắc có lẽ với anh em chỉ là một sự rung động nhất thời cũng như lần đầu em gặp anh cũng nhất thời rung động và sau đó em nhận ra cái gì nhất thời cũng sẽ k bền lâu…
Hùng: Em sai rồi,có nhất thời rung động mới khiến bản thân hiểu thế nào là rung động và tại sao lại rung động…đó chính là tình cảm…cũng như rơm chỉ cần có lửa nó sẽ cháy bén…dù Quyên có nói thế nào thì anh vẫn sẽ tán đổ em,anh chắc chắn
Tôi cười nhạt rồi quay đi…tôi tự nhủ bản thân sẽ k dc giống như mẹ,yêu mù quáng rồi chọn một cuộc đời mù quáng đến sai lầm…
Hôm sau tôi đi làm thấy chiếc bút vẫn trong ngăn kéo…
“ê vân hai hôm không ai đến lấy đồ à”
-Không làm gì có ai đâu
-Vậy à cái này khách để quên sợ lẫn mất nên phải để đây
-Mất ls dc có cái bút chắc gì ngta đến lấy
-Vậy tao để trong túi 1 tuần nữa xem sao,để ngoài sếp k để ý lại dùng mất…
Khi tôi tan ca đã thấy Hùng chờ ngoài cửa
Hùng: Để anh đưa e về
-Em tự về được
-Tất nhiên e tự đi được nhưng a muốn đưa e về dc chứ
Nhìn gương mặt anh ấy cười rất hiền tôi gật đầu lên xe Hùng chở tôi đi qua khắp các con phố nhỏ của Hà Nội
-Anh cố tình đi lòng vòng phải k sao mãi chưa đến nhà vậy?
Hùng đèo tôi đến trước cửa nhà nghỉ
Hùng: Chúng ta vào đây nói chuyện nhé…
Tôi sững người trước lời đề nghị quá thô lỗ từ người đàn ông này,lý do gì anh ta lại thô lỗ đến như vậy?…
– [ ]
--------- Chương 3Lời đề nghị của anh ta khiến tôi lặng người …tôi thay đổi sắc mặt
Hùng: Sao căng thẳng vậy,anh đi làm về chưa ăn gì rủ em vào đây ăn bánh mỳ sốt vang rồi về …
Tôi nhìn sang bên cạnh quán bánh mỳ bao nhiêu người đang ăn ,tôi ôm trán rồi cười một mình “ mình đang nghĩ cái quái gì vậy nhỉ”…
Tôi thấy Hùng ăn rất khoẻ,nhìn có vẻ như rất đói ăn hết 3 cái bánh mỳ liền
Tôi: sao anh k về nhà ăn cơm cho chắc bụng
-Anh không muốn về nhà
-Ô sao lại vậy
Hùng cười nhạt…
-Sao em k ăn đi
-Em ăn xong 1 cái rồi ,em cũng ăn tốt lắm đấy nên đừng mời em
-Mời gì cao sang anh k mời được chứ mời cái này anh mời được…
-Anh có vẻ khiêm tốn rồi…
Ăn xong Hùng đèo tôi về trên con xe máy qua những ánh đèn của con phố cổ…lần đầu tiên tôi đi cùng một người đàn ông khác giới về nhà lúc muộn…
Vào phòng thì Hương cô bạn cùng phòng hù làm tôi giật mình
Hương: Bắt quả tang đi với trai về nhà nhé
-K như mày nghĩ đâu
-Thế như nào mới là tao nghĩ,cao ráo trắng trẻo ngon đấy
-Tao k thích yêu đương
-Vậy sao k từ chối đi
-Từ chối rồi nhưng anh ấy vẫn theo đuổi đấy chứ
-Gặp ở đâu vậy tao thấy dc mà quá dc ý chứ
-Chính vì quá được tao lại càng k thể yêu
-Mày đúng là có suy nghĩ quái dị mà,nếu như mày thì tao yêu ông trung là k dc à
-Mày khác tao khác,mày có gia cảnh đàng hoàng còn tao lại khác,tao là đứa trẻ mồ côi…
-Nhìn về tương lai đi quyên,mày đừng sống quá bi quan…hãy mở lòng mình hơn hạnh phúc sẽ đến…
Tin nhắn trên điện thoại “ Em ngủ chưa”…tôi úp máy không trả lời…
Tại nhà của Hùng…
Hùng tắm dưới vòi sen rồi cứ nhìn điện thoại để trên kệ…” cô ấy đi ngủ rồi sao nhỉ”…
Hùng nhớ lại lúc nãy chắc chắn là Quyên hiểu lầm rằng Hùng định đưa Quyên đi nhà nghỉ…anh ta bật cười trong tolet…
Tắm xong Hùng đi xuống dưới nhà thấy bố anh ta đang nói chuyện vs mẹ H ở dưới
Bố H: Con của chúng ta ngày mai anh sẽ kí quyết định cho nó thăng chức
-Thật sao anh
-Phải nó xứng đáng làm sếp ,sẽ lên làm đội trưởng hình sự thành phố k còn làm ở quận nữa
-Em cám ơn anh nhiều lắm ý
-Em và con chịu thiệt một chút,anh là công an nên không thể bỏ vợ được,bỏ vợ anh sẽ bị kỉ luật thì còn uy nghi đâu ra với cấp dưới…
-Em hiểu
-Anh sẽ tìm mối tốt xứng đáng với con,nó là một chàng trai xuất sắc xứng đáng làm một Trung Tá công an đầy hy vọng…
-Con nó k muốn ngta đồn rằng có bố là Thứ trưởng bộ công an ,nó muốn vươn lên bằng thực lực của nó…
-Anh hiểu nhưng có anh rồi con sẽ lên cao nhanh hơn…
Hùng quay lên phòng đóng cửa lại bỏ thuốc ra hút gương mặt lầm lỳ…
Hôm sau tan học tôi lại thấy Hùng đứng trước cổng trường học…
Hùng: Đi ăn trưa với anh đi
-Nay trông anh có vẻ vui nhỉ
-Nay anh được thăng cấp
-Thăng cấp?anh làm nghề gì vậy?
-Anh á,làm văn phòng linh tinh thôi…
Vừa thấy có mấy sinh viên nam đang cà khịa nhau,có người bỏ dao bấm ra khiến mấy người ở gần hét lên” đánh nhau bằng dao kìa”
Người cầm dao chạy ra phía tôi đuổi theo bạn nam kia,Hùng ngáng chân khiến hắn ngã xõng xoài sấp mặt xuống đường…hắn ngẩng dậy nhìn Hùng “ TᏂασ mẹ con chó chết này ngáng chân bố à”…
Vừa nói dứt câu Hùng vả liên tiếp vào mặt rồi bẻ ngoặt tay hắn rất nhanh…tôi còn choáng vì độ nhanh nhạy của Hùng…
Hùng: Cầm dao đi học đâm bạn là đã sai,cái sai thứ hai là nói bậy
Tôi phì cười rồi Hùng rút dây giầy của hắn buộc gọn tay ra sau…
Hùng: Lát nữa sẽ có các chú công an đến đưa lên phường để học lại đạo đức nhé…
Tôi ngồi sau cứ trêu” Oài oài ngầu quá,các em lớp em mê tít rồi đấy”
-Điên thôi đừng trêu anh nữa
-Anh học võ ở đâu vậy
-Anh đâu có học võ
Tôi biết H nói dối,vì tôi là người học võ thao tác của Hùng phải ở đai đen đẳng cấp…đến quán ăn trưa Hùng nói thẳng với tôi
Hùng: Làm bạn gái anh đi,anh rất chân thành ít nhất là đến lúc này với em! Em vẫn rất cởi mở nhưng đến khi anh muốn đi sâu hơn về em thì em lại khép mình lại,em đang cho anh một bài toán khó giải.
-Em không muốn yêu lúc này,em chỉ muốn học thôi…
-Việc yêu đương với anh sẽ k ảnh hưởng tới việc học của em,anh cũng rất bận thật sự rất bận nhưng anh vẫn muốn được đi ăn cùng em,ở bên em anh giải toả bớt căng thẳng của công việc và quan trọng là anh chân thành
Lời nói của người đàn ông này trong chiếc áo khoác gió đen của mùa thu khiến lòng tôi lại một lần nữa xao động
-Em là đứa trẻ mồ côi
-Anh biết
-Em chẳng có gì cả
-Anh biết
-Em k hợp
-Đã thử chưa mà biết không hợp,anh k qtrong em là ai đến từ đâu,anh chỉ quan trọng là anh thích em và đang nói chuyện với em đang trong tư cách một người đàn ông 35 tuổi mở lời…hay em đang lo chuyện chênh lệch tuổi tác quá nhiều
-Không phải tuổi tác mà là em chưa yêu ai bao giờ nên em …
-Bây giờ yêu cũng chưa muộn,làm bạn gái anh nhé…
Câu Hùng chốt khiến tôi rất bất ngờ…tôi cười nhạt rồi gật đầu cái nhẹ…Hùng cười rất tươi
-Vậy cứ…cứ thử xem sao…
Sau ngày đó thi thoảng Hùng cùng tôi lên chùa dậy cho lũ trẻ học võ…ngày tôi nghỉ học thì anh đến nấu cơm cùng tôi ăn cơm
H: Mai anh phải đi công tác vài ngày
-Vâng anh đi xa k
-Anh đi điện biên,Quyên này ăn xong anh đèo em đi mua đồ nhé
-Thôi em có đủ đồ rồi k phải mua gì đâu ạ
-Anh muốn mua nhẫn đôi,các đôi yêu nhau thường hay mua nhẫn đôi còn gì?
-Anh sến quá đấy,chủ yếu là trong lòng mà
-Để nếu anh có đi công tác thì tên nào gạ gẫm em nhìn vào tay sẽ biết em là hoa đã có chủ rồi
Tôi nhìn Hùng rồi bật cười…
-Anh trẻ con quá rồi…
Tới tiệm vàng Hùng mua đôi nhẫn tôi chưa kịp nhìn giá
H: Anh thanh toán xong rồi đúng mẫu em thích đây
-Có đắt k anh
-Không rẻ lắm,anh khắc tên em vào nhẫn của anh còn tên anh vào nhẫn của em…
-Ngta nói chưa cưới mua nhẫn đôi sẽ không lấy được nhau đâu anh
-K đâu dù có chết anh cũng nhất định lấy em
-Nói gì ghê vậy…
Hùng ôm tôi bên bờ sông hồng…và làn đầu tôi và Hùng trao nhau nụ hôn,nụ hôn ngọt ngào của tình yêu đầu tiên…tình yêu mà đứa con gái mới lớn như tôi mong ước rằng sẽ có người yêu mình bằng cả tấm chân tình…
Hùng về nhà thu xếp đồ mẹ H thấy tay đeo nhẫn bà vội vã cầm tay con
Mẹ H: Sao con lại đeo nhẫn cưới
-Sau chuyên án này về con sẽ nói chuyện với mẹ sau
-Con đang yêu ai à
-Vâng
-Con nhà ai bố mẹ làm gì?
Hùng thở dài
-chỉ đơn giản là con yêu là được có phải k mẹ…( Hùng lừ mắt nhìn mẹ)
Mẹ H gật đầu kiểu miễn cưỡng…
Hôm nay tôi lên trại thăm mẹ
Mẹ: Mày lên mà k mua cho tao cái áo mới nào à
-Tháng trước con vừa mua cho mẹ rồi còn gì
-Cái áo nhà quê ý thì ai mà mặc được,tao dặn mày gửi thư cho bố mày ,mày đã đưa chưa
-Con chưa đưa
-Sao mày ngu thế hả,đưa còn moi được tiền
-Mẹ có chắc đưa là ông ta sẽ đọc không,mẹ đừng mơ mộng nữa
-Con cái ngu như chó,lão ý làm giám đốc ngân hàng thì thiếu gì tiền,xưa lão ý làm giám đốc giờ chắc làm chức to hơn rồi cũng nên…
-Ông ấy có gia đình rồi mẹ k nên làm phiền nữa
-Kệ…tao cứ phải moi móc nó đến chết
-Mẹ moi dc đồng nào chưa hay ông ta bỏ rơi con và mẹ như hai tấm giẻ lau dẫm chân qua là xong…
-Sau khi tao ra tù tao nhất định sẽ đến gặp ông ấy 3 tháng nữa mẹ sẽ dc ra lúc đấy mẹ sẽ đưa mày đi gặp ông ấy
-K cần,lúc bé thì con cần giờ thì con k muốn gặp,đồ của mẹ đây,trời cpi lạnh rồi mẹ nhớ mặc ấm…
Mẹ Quyên rưng rưng nước mắt khi nhìn con gái đi lững thững ra bên ngoài…” sau này mẹ sẽ bù đắp cho con,hãy đợi mẹ”…
Tôi biết cả nhà của cha đẻ mình,sống trong biệt thự đắt đỏ bậc nhất Hà Nội,ông ấy có hai cô con gái và một cô gái tên Linh chạc tuổi tôi…nhìn ông ấy đèo con gái chăm chút từng tí một…tôi chạnh lòng…thế nhưng tôi chấp nhận số phận đã định…
Sau khi đi công tác Hùng tuyệt đối k nhắn tin cho tôi số máy cũng tắt…cho đến ngày sư thầy nói chuyện với tôi
Sư thầy: Thầy thấy con dạo này rất vui vẻ,con đang có gì vui sao
-Dạ không có
-Nếu con quyết định đến vs Hùng thì thầy muốn con hãy hỏi cậu ta rằng có chắc chắn cậu ta và con sẽ có kết quả và hãy hỏi nghề nghiệp của cậu ta khi đó con sẽ có lựa chọn đúng đắn hơn
-Dạ vâng…thầy biết anh ấy làm nghề gì ạ
-Con trực tiếp hỏi sẽ tốt hơn…
Tôi đang học trong phòng thì số Hùng reo lên
Hùng: Anh xong việc rồi này em ra ngoài đi
-Bây giờ muộn rồi mà em tưởng anh mất tích luôn rồi chứ
-a đang đứng bên ngoài rồi
Tôi mặc áo khoác rồi chạy ra bên ngoài thấy Hùng đi ô tô
Tôi: Chà nay mới tậu trâu rồi đó
-Xe anh mượn đấy anh làm gì có tiền mà mua xe,lạnh quá nên mượn tạm,đi ăn lẩu đi anh đói quá
-Cứ gặp em a lại đòi đi ăn là sao nhỉ
-Thì k ăn thì làm gì thế e muốn mình đi đâu
Tôi búng vào trán Hùng
-Thôi đi,lại nghĩ sai sai rồi đấy…à mà em hỏi này anh làm nghề gì vậy?
Hùng lặng yên trước câu hỏi của Quyên…
-Sao anh k trả lời vậy ?
-Nếu anh nói ra em sẽ k chia tay anh chứ
-Có gì mà nghiêm trọng vậy anh nói đi xem nào
-Em hứa đi
-Ok em hứa a nói đi hồi hộp quá nhỉ ( tôi cười)
-Anh hiện là trung ta Phạm Quốc Hùng đội trưởng đội hình sự thành phố Hà Nội…
Tôi tắt nụ cười khi nghe thấy câu nói của Hùng…công an và tôi có mẹ đi tù…chúng tôi chắc chắn không thể đến với nhau…Tôi quay vội đi Hùng vòng tay ôm lại từ sau…
-em và anh k thể đâu thưa ngài trung tá…nếu a nói từ đầu em đã k bước tới
-Em k cần bước chỉ cần anh bước thôi,chỉ cần anh bước là được
-Mình anh bước cũng k thể được,sẽ là gánh nặng trên vai anh,vậy hôm nay em dành hết lầm lỗi để chia tay…mình là đôi đũa lệch vậy hãy để nó xuống dòng nước đành buông trôi..ranh giới của hai chúng ta là yêu nhưng không thể nào bươc qua
Quyên giật tay Hùng rồi chạy thẳng vào nhà…Hùng thấy rõ Quyên đã rơi nước mắt…
Hùng về nhà ngồi uống rượu một mình…tay nhìn chiếc nhẫn “ Mới đầu anh đùa với bạn anh nhưng thật ra anh thích em ngay từ lần đầu gặp nhau rồi ,anh yêu em”….
– [ ]
--------- Chương 4Tình yêu nào cũng ngọt ngào,cũng sâu lắng rồi dần dần sẽ nhận lấy một cay hoặc đắng chỉ là bản thân chúng ta có chấp nhận bước tiếp hay dừng lại…
Tôi xin nghỉ học rồi trở về ngôi chùa nơi tôi lớn lên…ngồi nhìn hồ hoa sen tôi buồn đến nao lòng…
Sư cô: Nay có chuyện gì mà con buồn vậy
-chỉ là chút việc nhỏ thôi ạ
-Chưa bao giờ cô thấy con buồn như thế này,con có thể tâm sự với cô mà
-Con đang yêu một người
-Vậy là cái vui sao lại buồn
-Nhưng anh ấy lại là công an và chúng con sẽ chẳng thể có kết quả chỉ cần nghĩ thế thôi con đã đau lòng đến khó thở…
-Con cũng yêu người đó rồi
-Vâng con rất yêu anh ấy,con biết con k có tư cách để yêu một người nhưng tại sao lại là anh ấy tại sao anh ấy lại là một chiến sỹ công an…anh ấy và con k thể ( tôi cúi đầu khóc) con cũng đã rất thật lòng với người đó,là mối tình đầu của con…
Tiếng khóc của cô gái trẻ mới biết yêu nhưng đã va phải sự chênh lệch về gia đình quá lớn…một cô gái luôn chẳng dám yêu ai vậy mà lại đang đau khổ khi cuộc tình mà cô lựa chọn chưa kịp nở đã vội tàn…
Hùng nằm trên giường người đầy mùi rượu thì điện thoại reo lên “ Sếp có thông tin bọn chúng trao đổi trong quán bar Thiên Đường trên khu X…
Hùng: Cpi bao vây,tôi sẽ có mặt sau 10p nữa
-Vâng sếp…
Trong quán bar tiếng nhạc xập xình các nam thanh nữ tú cười đùa hò hét…tiếng DJ khuấy động cả quán…Hùng trà trộn vào quán với tư cách là khách…Hùng đeo tai nghe nhỏ xíu trong tai…
Hùng: Tầng 2 phòng vip 3 đang có rất nhiều bảo vệ…cpi xông vào…
Hùng dơ súng ra chĩa vào đám bảo vệ…
Hùng: Nằm xuống tất cả nằm xuống công an hình sự đây…yêu cầu tất cả nằm xuống
Lính ập vào Hùng chạy lên bên trên
Hùng: Mở cửa
Bảo Vệ: À dạ vâng…
Cửa mở ra một người đàn ông già đang ôm ấp hôn hít một cô gái trẻ…
Hùng: Chết tiệt bị lừa rồi…
Lính: Sếp rốt cuộc lần này là ai vậy,sao hắn cứ chơi trò mèo vờn chuột với chúng ta vậy?
Hùng: Tất cả những kẻ chúng ta bắt chỉ là những nhánh cỏ nhỏ trong tổ chức của hắn,hắn là kẻ đứng đầu tổ chức có tên Zakuza một tổ chưc xã hội đen phi pháp lớn nhất Nhật Bản
Lính: Sao bọn chúng lại tràn sang Việt Nam làm loạn lên vậy?
-Chính vì chúng tràn sang mới khiến ta đau đầu,rốt cuộc chúng thấy gì ở nước ta …bọn chúng là những kẻ sống nguyên tắc và đặc biệt không tiếc mạng người nên các anh phải cẩn thận vì chúng rất manh động.
Mẹ của Hùng ở nhà nhìn thấy chiếc nhẫn của con trai để trên mặt bàn,bà cầm lên nhìn thấy chữ Quyên trong mặt nhẫn …” Quyên cái tên này mình nghe thấy ở đâu rồi nhỉ”…
Bà cầm máy lên gọi cho lính của con trai người thân tín
Mẹ H: Bác hỏi này trung dạo này con có thấy Hùng quen ai không bảo bác nhé,bác hỏi mà nó k nói chứ bác mong nó lấy vợ quá rồi cháu ạ.
-Dạ sếp vẫn chưa …
-Nói cho bác nghe xem nào đi mà cháu bác cần biết…
-Cháu chỉ biết sếp đang quen một cô gái làm ở quán cafe ở đường X ,cháu đèo sếp đến đó vài lần nên k rõ cô ấy tn ạ
-Quán cafe tên gì vậy cháu
-Tên Hạ Cafe ạ
-Cám ơn cháu…
Ngay hôm sau mẹ Hùng tìm đến quán cafe…Bà vào quán và hỏi cô nhân viên
“ cho bác hỏi quán cháu có bạn nào tên Quyên không”
-Dạ bạn ấy lát nữa sẽ đi làm ạ
Vừa nói xong Quyên mở cửa cười tươi
Quyên: Tớ đến rồi đây nay đông khách không
Mẹ Hùng đứng dậy nhìn Quyên rồi ngạc nhiên nhận ra…
Tôi cũng chợt nhận ra người phụ nữ đứng trước mặt mình là mẹ Hùng…hai tay tôi run lên…tôi đang sợ…
Tại Nhật Bản …bang phái Zakuza nổi tiếng tàn nhẫn và độc ác đang ầm ầm trước cửa một biệt phủ…một kẻ áo đen đi vội vã đạp cửa phòng một phụ nữ…
Người phụ nữ gẩy tay nhẹ nhàng khiến hoa từ bông rơi từng cánh nhẹ nhẹ xuống ly trà…
-Cô nói ngay nó đang ở đâu
-Tại sao hôm nay mình lại mất bình tĩnh vậy ông xã
-Tôi ghét cái tính thản nhiên vô tư của cô,cha tôi sắp mất rồi ông ấy cần gặp nó
-Anh yên tâm con trai anh nó đang ở chỗ ông của nó rồi…
-Cái gì sao tôi không biết…
-Anh chẳng biết gì ngoài mấy cô gái da trắng môi đỏ lúc nào cũng ngồi trên lòng anh ôm hôn thắm thiết
-Cô im đi chỉ cần tôi kế vị điều đầu tiên tôi làm là sẽ đá cô ra khỏi đây
-Em chờ anh nha ông xã ( hôn chu mỏ kiểu trêu ngươi)…
Tôi ngồi căng thẳng nhìn đối diện mẹ Hùng
Bác nói thẳng vấn đề với cháu này,cháu là người có học bác tin rằng cháu hiểu khoảng cách giữa hai đứa là rất lớn và vĩnh viễn không thể nào đi cùng trên một con đường được
Cháu hiểu
Bác cứ nghĩ nó là đứa biết suy nghĩ nó phải yêu một cô gái có gia cảnh đàng hoàng,vợ công an là xét 3 đời cháu hãy tự hiểu và rút lui trước khi mọi chuyện đi quá xa,cần thiết cháu chuyển vào miền nam học đi bác sẽ lo cho cháu …
Cháu hứa sẽ k gặp anh ấy nữa ,cháu và a Hùng cũng đã chia tay nên bác k cần lo…
Mẹ cháu bị bắt khi đang hành nghề mại da^ʍ ,vết nhơ đó chính là thứ mà cháu dù có học hành cao tới đâu cũng k thể rửa sạch được,chào cháu
Tôi nắm chặt tay vào quần,ngồi khóc một mình trong quán cafe …” nếu như không vội vàng yêu nhau để rồi lìa tan thì hôm nay sẽ không đau đớn đến thế này…a…a …mẹ ơi “
Quyên tự lấy tay đấm vào ngực mình …!
Hùng sau khi nghe lính của mình kể về chuyện mẹ của mình hỏi…anh ta lập tức chạy xe một mạch tới quán cafe
Vân: Quyên xin nghỉ hẳn rồi ạ
-Xin bao giờ
-Khi nãy có môt phụ nữ đến nói chuyện rồi cậu ấy ngồi khóc một mình
-Em có nghe được chuyện đó là gì k
-Em có nghe thấy người pnu đó nhắc đến tên anh chỉ vậy thôi
-Cám ơn em
Hùng biết là mẹ anh ta và phóng xe đến phòng trọ ,Hương bạn cùng phòng
Hương: Cậu ấy dọn đồ đi cách đây 2 tiếng rồi ạ
-Cô ấy có nói đi đâu k
-Dạ không ạ
-Đây là số anh nếu có tin của Quyên nhắn cho anh nhé
Hùng vừa rời khỏi Quyên từ nhà vệ sinh đi ra
Hương: Anh ấy yêu mày thật lòng đấy…
Hùng về nhà mặt hầm hầm
Mẹ H: Con về sớm vậy ăn gì để mẹ nấu
-Mẹ đi gặp Quyên rồi à
-Phải mẹ đi gặp nó,mẹ cứ tưởng là ai,con bị nó bỏ bùa rồi
-Mẹ đừng làm vậy nữa,mẹ đã nói gì
-Tất nhiên là nói con và nó k hợp k thể đến dc con cũng thừa biết còn gì
-Con sẽ chỉ lấy người mà con yêu dù cho có là ai mẹ nghe cho rõ đây
-Mày câm miệng,vì con đàn bà mà làm hỏng tương lai có đáng k
-Vậy mẹ làm hỏng cuộc đời con thì có vui k
-Tao nuôi mày khôn lớn,k yêu đứa này thì yêu đứa khác cớ gì mà mày cứ nhất định phải là cái con có mẹ làm đĩ chứ…nó k xinh đẹp đến mức con làm như thế ,mẹ nói cho con biết nếu con cứ cố đến vs nó trừ khi con ra khỏi ngành hiểu chưa,ước mơ công an của con sẽ chết theo vì con đàn bà…
-Ai nói vs mẹ là con sẽ ra khỏi ngành,con nhất định vẫn sẽ ở bên cô ấy
-Ý con là sao
-Con k cần cưới chúng con sẽ sống vs nhau như vợ chồng
-Mày câm miệng
-Con đủ lớn đủ quyết định về hành động của mình
-Được vậy cứ thử đi rồi sẽ có ngày con chán nó ,con sẽ phải quay về con cũng chẳng mất gì ,được cứ làm đi thằng bất hiếu…
Tại nhà hát lớn tại trung tâm Nhật Bản…một cô gái chân dài tóc buộc cao đi lịch lãm vào căn phòng vip trên cao…
Cô gái: Boss ngài đã mệt rồi đêm nay đã chuẩn bị sẵn cô hoa hậu đến từ Việt Nam ạ
-Việt Nam?
-Dạ vâng
Anh ta đứng dậy tới căn phòng trong khách sạn cao cấp…Đi qua thang máy thấy cô Hoa Hậu đang quát cô gái quản lý của mình..
Hoa hậu: Bảo cô tết tóc cho hiền dịu thì cô làm rối hết cả tóc tôi,đúng là vô dụng,cô biết hôm nay tôi phải gặp ai không,nói thì cái loại quê mùa như cô cũng không biết đâu,cút ra kia
Cô gái hất tay làm cô gái quản lý ngã ra sàn văng hết vòng tay hoa tai trong túi ra sàn…Người đàn ông thấy cô Hoa Hậu bước vào thang máy ,anh ta cúi xuống nhặt đồ cho cô quản lý
Quản lý: Dạ cám ơn anh…cám ơn rất nhiều …
Lát sau cô hoa hậu lên trên tầng thì cô gái chân dài chặn lại
Cô gái: Cô về đi nay cô không cần tới nữa
-Ơ sao vậy
-Ngài ấy chỉ nói vậy
-Phải cho tôi lý do chứ…
Bên trong căn phòng cô quản lý run run đứng trước mặt người đàn ông
Quản lý: Tôi…tôi k biết anh là ai cả…
-Ngẩng cao mặt lên
Quản lý ngẩng mặt lên nhìn người đàn ông rồi ngần người
“ Cô tên là gì”
-Tôi tên Hạnh
-Hạnh…ta sẽ nhớ cái tên này…lên giường cởi đồ ra…
Tôi đang ngồi buồn bã ở sân phòng trọ thì Hùng xuất hiện
H: Anh biết em sẽ còn ở đây
-A về đi đừng tìm em nữa
Hùng với tay ôm lấy tôi…
Hùng: Đêm nay anh nhất định phải có được em dù em có muốn hay là không…
-Anh nói gì
Vừa nói xong Hùng bấm vào gáy Quyên khiến Quyên ngất xỉu…anh ta vội vã bế Quyên lên xe vụt đi trong đêm…!
– [ ]
--------- Chương 5Két…tiếng xe dừng trước cửa một khách sạn cao cấp …Hùng gương mặt đầy vẻ bực tức dìu Quyên vào phòng…
Tôi mơ màng thấy Hùng động vào người mình ,tôi tóm tay Hùng
Tôi: Đừng ,em xin anh
-Anh yêu em
Hùng hôn lên môi tôi,ghì chặt tay tôi,tôi đẩy nhưng anh ta rất khoẻ tôi không thể kháng cự…
-Đừng làm vậy,em và anh k thể đến với nhau được
-Sẽ được chỉ là em muốn hay không?
-Em k muốn vì k thể
-Chỉ cần em muốn chúng ta nhất định sẽ được ở bên nhau…nhất định là được
-Đừng anh …
Hùng xé toạc chiếc áo sơ mi tôi đang mặc từng chút một hôn lên cổ rồi ngực tôi…hai chân tôi quặp lại cố k cho Hùng động vào vùиɠ ҡíи
-Anh nói cho em biết hôm nay vào đây rồi anh nhất định phải có được em…
Tôi khóc như đứa trẻ khi Hùng đang dần dần đưa thứ đó vào trong,từng chút một,hì hục…mồ hôi Hùng lăn xuống tay tôi,tôi đau gồng cứng người bấu chặt hai cánh tay anh ta…đến khi đưa được vào trong Hùng tỏ ra mãn nguyện…anh ta ôm chặt tôi vào lòng…nhịp nhàng dập từng hồi…tôi biết mình đã sai và tôi cũng biết bản thân đã có quan hệ thì tình cảm sẽ rất dễ bị trói buộc…
Sáng hôm sau tôi k có áo để mặc liền mặc vội áo sơ mi của anh ta…Hùng dơ điện thoại chụp
-Anh chụp gì vậy
-Em mặc đồ của anh rất đẹp anh lưu lại thôi…
-Em phải về đi học anh có thể mua hộ cái áo được k
-Ok em đi tắm đi sẽ có người mang áo lên cho em,anh cũng phải có cuộc họp…
-Những gì anh muốn anh cũng đã có rồi sau hôm nay chúng ta đừng gặp nhau nữa…
-Anh nghiêm túc muốn sống với em
-Anh biết chúng ta k thể
-Anh nợ em một lễ cưới chỉ cần em không cần cưới hỏi,không cần đăng kí kết hôn thì chúng ta có thể mãi mãi sống bên nhau…
Hùng đứng dậy ôm lấy tôi
-Nhưng còn sự nghiệp của anh
-Ngốc ạ lo cho bản thân em thiệt thòi chứ k cần lo cho anh,anh xác định k lấy vợ và ở bên em đến khi nào anh đủ lông đủ cánh anh sẽ ra khỏi ngành và cưới em đàng hoàng…
Hùng cúi xuống hôn lên môi tôi…tôi trở về phòng trọ ngồi suy nghĩ cả buổi về lời đề nghị sống chung của Hùng…anh ấy đang nghĩ gì trong đầu vậy
Tại quán nhậu
Hùng cùng đám bạn học cạn ly
Tên A: Cuối tháng phải đi đón vợ về ,mẹ cha nó dỗi cái là nó lại bỏ về ngoại
Tên B: Mày đéo đón xem nó có tự mò về không Cứ chiều nó quen đi ,tao á là tao bỏ bẵng kệ luôn …à mà Hùng mày cưới đi được rồi đấy
Hùng: Tao á chắc còn lâu
Tên A: Mày thì thiếu gì em ?
Hùng: Tao chỉ lấy người tao yêu vậy mới bền..( Hùng cười tủm) à bh căn chung cư cao cấp nào là đang được ưu đãi nhỉ
-Tân Hoàng Minh ,chung cư đó nổi tiếng đẹp cao cấp tầm 40 tỉ
-Tao chưa phải đại gia,mày làm bên nhà đất kiếm cho tao một căn tầm 4-5 tỉ
-Nhỉnh hơn tí được không
-Được 8 tỉ đổ lại
-mà nhà mày to vật vã ra thế rồi mua làm gì đấy
-Tao ra ở riêng…
Tan học tôi lại thấy Hùng đứng sẵn ở cổng với nụ cười tươi trên môi…
Tôi: Sau này k cần đón em đâu
Hùng: Anh dọn đồ của em đến chỗ chúng ta rồi
-Chúng ta? ( tôi lùi lại)
-Phải lên xe đi
Tôi lặng lẽ lên chiếc xe tiền tỉ của Hùng…tôi cứ cúi đầu không nói gì
Hùng: Sao thế,sao k nói gì ( sờ tay lên má tôi)
-Em thấy chúng ta cái gì cũng quá nhanh làm em hơi hoang mang
-Bạn em cũng hãy đưa bạn trai về em ở đó cũng bất tiện ,chi bằng chúng ta sống chung,em hằng ngày nấu cho anh ăn những món ngon là được …
-Chỉ nấu ăn thôi sao
-Tất nhiên cả những cái khác rồi
Hùng sờ tay lên đùi tôi,tôi ngại rụt người lại
-Em nghĩ chúng ta k nên sống chung sẽ làm mất hình ảnh của anh
-Anh k lo thì em lo gì nhỉ…như anh nói rồi chỉ cần em ở bên anh thì anh sẽ làm tất cả vì em…
Lời nói của Hùng có lẽ là lời mơ ước của biết bao cô gái mong người mình yêu sẽ nói ra câu nói nhưng đổi lại với tôi là cả nỗi lo…
Xe về đến căn hộ cao cấp gần ngay chỗ tôi học,tôi ngạc nhiên khi trong nhà phong cách cổ điển sang trọng mà tôi rất thích…
Hùng: Em thích không,anh lấy 3 phòng ngủ để sau này mẹ em về mẹ em sẽ ở đây vs chúng ta
-Mẹ em
-Phải rồi mẹ em đang được ở rất tốt,anh đã nhờ bạn anh rồi mẹ em sẽ được ra sớm hơn dự kiến…
Nghe lời nói của Hùng thì tôi thật sự k còn đường lui…thế nhưng tôi ở vs Hùng mới thấy phát sợ …ngày nào anh ấy cũng đòi quan hệ…đến nỗi tôi qυầи ɭóŧ lúc nào cũng phải đóng băng vệ sinh vì ẩm ướt…
Hương và Vân gặng hỏi
Hương: Tao thấy mày gầy rộc đi rồi đấy
Vân: Phải rồi sao đấy tao thấy lạ lắm,hắn có vấn đề gì sao
Tôi oà khóc trước mặt cả hai trong quán trà sữa…tôi kể cho họ nghe về Hùng…
Vân: Tao nghĩ anh ấy yêu mày quá nên vậy
Hương: K đâu hắn có nhu cầu quá cao nên mới vậy chứ tao vs ngy có nhiều cũng tuần 3 làn là căng lắm
Tôi: 2 tháng nay anh ấy đều đòi hỏi mỗi khi đêm xuống,tao rất sợ khi đối diện vs Hùng…tao chỉ muốn chia tay nhưng cứ nghe anh ấy nói về mẹ tao lại sợ anh ấy phật lòng thì mẹ tao lại bất lợi
Vân: Lão đi công tác à
-Uk nghe nói lần này bắt ma tuý lớn nên phải đi từ tuần trước rồi…
Hương: Lão đối vs mày thế nào
Tôi: Rất ân cần và chu đáo,tao muốn gì cũng được chỉ có chuyện đó là khiến tao sợ thôi…
Vân: Cố gắng chờ xem sao tao nghĩ là mới nên ông ấy húng chứ thời gian lâu chả chán mửa ra ý…
Tôi: Tao kb phải thế nào nữa
Đang nói chuyện thì Hùng gọi
Hùng: Em tan học chưa
-Em tan học rồi em đang ngồi cafe với Vân và Hương
-Vậy à ,anh bật facetime quay anh xem nào
Tôi mở facetime lên Hương và Vân chào Hùng…” Em chào anh”
“Chào em,vậy em ngồi vs bạn đi nhé”
“vâng”
Tôi thấy Hùng còn có kiểu quản lý tôi rất chặt chẽ…
Mẹ của Hùng gọi điện cho con trai…
Mẹ H: Con đi đã 2 tháng rồi đấy con đừng để mẹ điên lên
-Con đã nói vs mẹ là con ở riêng rồi mà
-Để tiện cho việc du hí vs con nhỏ sinh viên kia chứ gì
-Nếu mẹ đã biết rồi thì k cần hỏi lại con
-Mày ăn bùa ngải của nó rồi
-Tầm này có ăn gì thì mẹ cũng k thể ngăn cản…con bận rồi cúp máy đây
Mẹ Hùng hậm hực…” Rồi con ranh con ý sẽ biết tay mẹ,mẹ đẻ ra mày mẹ nhất định k cho đứa nào làm hỏng cả đời con”…
Tại Nhật Bản…
Bang zakuza xã hội đen tàn ác đang bầu vị lãnh đạo phía tây Nhật Bản
Tên A: Bang chủ k nhường chức vị cho con trai mà lại để cho cháu trai ,có hai thằng cháu không biết để lại cho ai Chiko hay Chin
Tên B: Cả hai đều rất tài giỏi chỉ có điều chúng đang sống ở đâu mới là dấu hỏi,bang chủ giấu các cháu mình kĩ đến mức cha nó còn chẳng thể tìm,lễ hội hoa sắp tới sẽ là ngày trao chức vị giờ có lẽ khắp các bang hội đang truy sát hai đứa cháu của bang chủ rồi cũng nên
Tên A: Nhưng mày quên chúng là ai mặt mũi ra sao đến cha nó cũng k có nhớ mặt con mình nữa là
Tên B: Chỉ mong bang chủ kế vị giải quyết Saiko( một bang chủ của bang khác)
hắn đang làm chúng ta mất mặt bằng cách buôn ma tuý bẩn khắp các nước đông nam á đặc biệt là Việt Nam rồi đổ cho bang zakuza chúng ta…
Tôi đang xào xáo đồ ăn vì Hùng nhắn hôm nay sẽ về…tôi vừa xào vừa buồn nôn…linh tính k hay tôi đi mua vội que thử thai về…que lên hai vạch,tim tôi như nhẩy khỏi l*иg ngực dù cho đã uống tránh thai…tại sao mình vẫn dính vậy…
Tiếng cạch cửa Hùng nói
Hùng: Thơm quá nhỉ anh về rồi…
Tôi đi ra từ trong tolet măt tái nhợt đi
H: Sao thế sao mặt tái thế hay sốt ( sờ lên trán)
-Em…em có thai rồi
Tôi bật khóc còn Hùng thì bật cười
Hùng: Có thì tốt chứ sao lại khóc
-Do em bất cẩn
-Do anh mới đúng ,thôi nín đi giờ sắp làm mẹ rồi phải vui lên chứ
-Em còn học mà
-Lưu lại sinh xong học tiếp,giờ chỉ ăn vs ngủ thôi…
Hùng hôn lên môi tôi…
-Anh rửa tay đi còn ăn cơm
-uk
Hùng quay đi gương mặt đổi sắc mặt…anh ta vào tolet nhưng bỏ thuốc lá ra hút…gương mặt đầy nét suy tư…
Đêm đến Hùng xoa bụng tôi
Tôi: Thảo nào dạo này em rất hay buồn ngủ k nghĩ là uống tránh rồi mà vẫn có thai dc
-Con anh là chiến binh mà
-Thôi ngủ đi ,anh còn đang tiếc vì còn chưa dc gì đã bầu rồi
-Đồ hâm,ôi đau đầu quá mai em lại phải cố hoàn thành bài khi nào bụng to mới nghỉ
-Uk em muốn gì cũng được…
Hùng ôm chặt lấy Quyên…anh ta mặt rất buồn bã hít tóc Quyên rồi nhắm mắt thở dài…
Cứ thế tôi chỉ nói cho Vân và Hương biết,sư cô trên chùa cũng không hay biết…4 tháng tiếp theo nữa giờ tôi đã có thai hơn 5 tháng ,vì là bé đầu nên rất nhỏ…Hùng hôm nào cũng mua đồ bổ cho tôi ăn…
Hùng: Con cua thứ 5
-Thôi em no lắm rồi
-Hết 6 con cho tròn đi
-Em no lắm k nhét nổi nữa ý
-Vậy a đi pha sữa
-Tí nữa rồi pha em nó lắm r
-No cũng phải uống đúng giờ
Tôi thấy Hùng hớt hải đi pha sữa,bỗng dưng tôi thấy hạnh phúc,sờ tay lên bụng tôi thầm nghĩ chắc chắn con cũng sẽ hạnh phúc…Hùng thấy điện thoại reo chữ B ( bố) Hùng cúp máy không nghe…tắt hẳn máy
Hùng: Quyên này chúng ta sẽ kết hôn,anh muốn con của chúng ta dc sống đàng hoàng
-Em sẽ chờ…
Hùng xoa má tôi chúng tôi nhìn nhau cười ấm áp…
Hôm sau Hùng đi liên hoan hội đồng niên…
Tên K: Hùng lâu lắm k gặp
Hùng: Uk lâu r nhỉ
-Trung tá có khác oai phong chững chạc lắm
-Lại đùa rồi
Thấy bên cạnh K là cô gái khá xinh hiền dịu…
K: Nhìn gì em gái tao đấy
-Mày có em gái từ khi nào vậy” em gái mưa” à
K: Em họ tao ,tao rủ nó đi cho vui mà em tao tên Linh
Linh: Chắc trung tá đây hay gặp mấy em gái mưa nên nhìn đâu cũng thấy vậy
H: Anh đùa thôi nếu em thấy xúc phạm có thể coi như không nghe thấy
Linh: Lời nói ra rồi làm sao có thể coi như không nghe thấy được,anh ít nhất phải xin lỗi chứ…
H: Anh chỉ xin lỗi người anh thật sự thấy sai,ở đây a k thấy anh sai,chúng ta k quen nhau nên sẽ k có chuyện gặp lại nên lời xin lỗi có thể k cần em ạ( H cười rồi vỗ vai K) thôi chơi vui nhé tao hôm nay phải về sớm
K: Cứ làm căng thẳng rồi bỏ rơi tao đấy à,cứ như vợ sắp đẻ đến nơi ý…
Hùng cười rồi lên chiếc xe BMW phóng đi ,Linh đứng ấm ức
Linh: Anh ấy có vợ rồi à anh
-à chưa,thanh niên chưa vợ xót lại duy nhất trong đội anh,nhưng nghe nói nó đang sống vs ngy bên ngoài nhưng chỉ là tin đồn thôi
-Lát anh cho em số anh ta nhé
-Làm gì
-Em sẽ cưa đổ bằng dc anh ta,kể cả có ngy em sẽ tán đổ rồi đá bay k thương tiếc…
-Mày lắm trò
Tiếng chuông cửa vang lên…tôi ra mở vội vã vì cứ nghĩ đó là Hùng
Tôi: Bác…
Mẹ Hùng nhìn tôi vs cái bụng bầu to
Mẹ H: Giỏi lắm,thằng Hùng mày giỏi lắm…
-Bác vào trong nhà ngồi ạ
Vừa ngồi xuống mẹ Hùng ném cái tờ giấy “ Đơn xin thôi việc” vào mặt tôi…
-Chị vừa lòng chưa,con tôi vì chị mà xin ra khỏi ngành,bố nó đang rất tức giận nhưng tôi phải nén lại ,nó giấu chuyện cô có thai kín tới mức đến tôi cũng kb…
-Cháu…cháu k nghĩ anh ấy
Bà tát vào mặt tôi
-Đừng giả đòn nữa chơi bài ngửa đi ,bao nhiêu thì phá thai
-Phá thai…cháu…cháu k phá đâu ạ
-Giữ cái thứ nghiệt chủng đó trong người thì hay ho lắm à
-Nó là con anh Hùng mà bác sao bác lại nói vậy
-Nhưng nó sẽ k bh dc thừa nhận,sinh ra k ai thừa nhận thì sinh ra làm gì…đi tôi dắt chị đi phá đảm bảo k đau đớn gì
-K cháu k đi đâu…
Đúng lúc Hùng vừa về
H: Mẹ làm gì thế
Mẹ H: Mày mất dậy ( tát vào mặt H)
Hai mẹ con họ căng thẳng còn tôi sợ ngồi run run ở góc phòng ôm mặt khóc,biết là sai nhưng tại sao chúng ta cứ cố lao vào nhau.
– [ ]
--------- Chương 6Có rất nhiều những đôi trên thế giới này có thể kết hôn sau khi gặp nhau,chỉ có tôi biết sẽ k có kết quả tốt đẹp nhưng tôi vẫn cứ lao vào một cách điên cuồng…để rồi hôm nay ngồi khóc vì đời thật sự quá nghiệt ngã…
Mẹ Hùng đánh tát liên tiếp vào mặt con trai
Mẹ H: Mày vì con vô gia cư kia mà quay lưng lại với những gì bố mẹ đã chăm lo cho mày,cho mày ăn học để rồi mày bất chấp tất cả,mẹ cứ nghĩ mày chơi bời rồi sẽ về mà mày nhìn xem giờ mày giấu nó trong nhà với cái bụng to thế kia rồi còn xin nghỉ việc,mày là loại bất hiếu
-Con muốn cưới Quyên ,con muốn được sống cạnh người con yêu mà k phải gò bó về địa vị xã hội,k phải kiểu chui lủi nữa
-Khi mày mất tất cả rồi thì nó được lợi hay mày được lợi hả con,sao mày ngu thế hả Hùng,ba mấy tuổi rồi mà vẫn ngu ,con ơi là con ngu ơi là ngu…
-Con đã quyết định xin nghỉ việc rồi mẹ đừng lo cho con nữa ,con sẽ tự lập được
-Mày k dc phép nghỉ việc,chờ nó sinh xong thì tính tiếp
-Nghĩa là mẹ chấp nhận rồi đúng k
-Nếu k phải vì nó có thai thì đừng mơ
Mẹ Hùng bực tức đi ra ngoài lảo đảo,lái xe đỡ tay
Cô k: Phu nhân k sao chứ ạ
-K sao tôi ổn
-Bà chấp nhận cô gái ấy thật rồi sao
-Mơ đi cứ chờ đấy chỉ cần nó đẻ xong tôi sẽ tống nó cút khỏi thằng Hùng…
Hùng lại gần Quỳnh đang ngồi ở góc nhà với cái bụng tròn
Hùng: Nín đi mẹ chấp nhận rồi
-Em sai rồi anh,em đáng lẽ k nên đến vs anh ,anh đừng nghỉ việc vì em,em sống k cần cưới cũng được,em sống nthe được chỉ cần chúng ta yêu nhau là đủ rồi…
-Anh mới là người sai chỉ vì anh cũng yêu em,chỉ vì anh quá thích em
-Cuộc đời em đặt tên là muộn phiền nên làm sao dám mơ mình may mắn được trọn vẹn cùng anh…em không dám mơ tới
Hùng với tay ôm lấy Quyên
-Anh ghét cái thứ gọi là địa vị xã hội,anh ghét nó ,anh chỉ muốn được yên bình bên em…
Hai đôi trẻ ngồi ôm nhau khóc trong căn phòng nhỏ…mưa bên ngoài rả rích rơi…
Phạm Nhân “ Nguyễn Thị Liễu” ra ngoài có người thân gặp…
Tôi với cái bụng bầu đến trước mặt mẹ
Mẹ: Vui rồi mày cưới khi nào vậy con
-Nếu cứoi con đã báo cho mẹ rồi
Mẹ Quyên đứng bật dậy
-Nghĩa là mày chưa có cưới mà đã có chửa
-Vâng
-Mày mất dậy như thế từ bao giờ hả,nó là ai,là thằng nào.
-Anh ấy là công an mẹ ạ
-Công an,mày điên rồi hả con mày lấy làm sao được công an
-Chính vì vậy nên con k thể lấy được
-Nó làm hỏng cả đời mày ,rồi sau nó sẽ bỏ mày lấy vợ đàng hoàng mà chả mất gì con vs cái ngu ơi là ngu
-Con tin anh ấy yêu con sẽ k như vậy đâu mẹ ạ
-Mày nhìn gương mẹ mày đây này,ngày xưa bố mày cũng nói như vậy anh sẽ bỏ vợ cưới em các kiểu
-Anh ấy chưa vợ mẹ đừng so sánh
-Đàn ông thì giống nhau cả thôi,mày nghe tao bỏ cái thai đi
-Con gần sinh rồi mẹ nói bỏ là bỏ sao được,sao mẹ có thể nói như vậy được
-Mẹ nghĩ cho mày đấy con,đàn ông nó bạc lắm con ơi,ngu ơi là ngu
-Sau này mẹ ra a ấy nói sẽ đón mẹ về ở vs chúng con
-Tao k cần,tao thà chết chứ k muốn nhìn cảnh mày bị vứt bỏ
-Kìa mẹ sao mẹ lại nghĩ vậy
Tôi thấy mẹ khóc rồi gạt vội đi
-Rồi sau mới biết tương lai của mày đã k còn con ạ…cố mà sống thôi…
Tôi cũng ngồi khóc nhìn mẹ đi khuất vào bên trong…
Tại quán sinh nhật bạn Hùng…
Tên A: Đến rồi dạo này muốn gặp mày khó hơn cả lên
Tên B: Nó còn bận chăm người yêu
H: Nói vớ vẩn uống đi…
Tên A: Này cô ấy sắp sinh chưa
-Sắp rồi đang chờ ngày thôi…
Tên B: Hồi hộp à
-Có chứ sắp làm bố mà…
Tên A: Con trai hay gái vậy
Hùng: Con trai…
Hùng cười gương mặt rất phấn chấn…thấy Cô gái say khướt đang được một người lịch lãm đưa lên xe…
Tên B: Con gái cứ thế kia bảo sao hư hỏng …
Hùng quay ra thấy Linh anh ta nhăn mặt
A: Quen à
-Ờ hình như em họ cái thằng đồng niên chắc người yêu
B: Hình như k phải
H: Tao ghét con gái say xỉn nhìn tởm…
Linh đang giằng co vs người đàn ông
Linh: Em không đi cùng em tự về được
-Lên xe anh đưa về
-Không,em tự về được
Linh quay lại thấy Hùng đang cười với bạn cô ta chợt nghĩ ra gì đó
-Em k lên a đưa về say nguy hiểm lắm
-Đi vs anh mới nguy hiểm bỏ tay tôi ra,tôi nói cho a biết tôi có bạn trai rồi…
Linh đến tóm tay Hùng
Linh: Bạn trai tôi đây,tôi và anh ấy cãi nhau
Tên B: Ô gái đến,ngon
Tên A: Im mẹ mày mồm đi
Hùng gạt tay Linh ra khỏi tay mình
Hùng: Nhầm à em hay say quá nên nhầm ,bạn gì ơi em này kp người yêu mình đâu nhé mình có vợ rồi ( dơ nhẫn cưới)
Linh mặt hầm hầm
Linh: Anh…
Hùng: Em cũng dễ dãi nhỉ,gặp nhau 1 lần em đã nhận anh là ngy thế ai gặp em cũng thế à
Hùng cùng đám bạn cười cợt ,Linh tức k nói dc câu gì,điện thoại Hùng reo lên
Hùng: “ anh về luôn đây em ăn gì không,ok tầm 40p nữa anh về đến nhà”… ăn đi tao còn về với cục vàng nhà tao…
Hùng ăn coi như k thấy Linh cô ta đỏ mặt gồng lên quay đi
Linh:” mối nhục này tôi nhất định bắt anh trả”
– [ ]
--------- Chương 7Tiếng chuông điện thoại của cô bạn Quyên tên Hương reo lên trong căn phòng trọ…
Hương: Alo chị…là chị đúng không,chị Hạnh đúng không
Hạnh: Phải rồi là chị đây,chị sắp sinh con rồi
-Chị đang ở đâu,sao chị lại huỷ hôn vs anh Tùng rồi bỏ đi biệt tăm,kể từ sau khi chị sang Nhật về chị đã thay đổi hoàn toàn
-Chị ở nhờ nhà đứa bạn,chị muốn sinh đứa trẻ này ra
-Đứa trẻ đó là con ai,cha nó là ai
-Người đó còn kb đến sự tồn tại của đứa bé,chị chỉ gặp anh ấy có một lần sau đêm đó chị có thai
-Vậy sao chị k nói
-Chị k dám,anh ấy là người chị k thể với tới…chị cúp máy đây đừng lo cho chị…
Tôi sợ khi nghe thấy Hùng nói
Hùng: Mẹ nói em sắp sinh nên về nhà anh để mẹ anh chăm sóc
-Thôi em ở đây tự lo được
-ngoan nào,mẹ anh là người tốt tính bà chỉ tưc vậy thôi giờ chúng ta có con với nhau rồi chắc bà sẽ không còn kì thị gì em đâu
-Em vẫn cảm thấy không thoải mái
-Vậy cứ về tháng đầu nếu k ổn mình lại về ,đợt tới anh đi công tác k thể chăm em được mà em ở một mình anh không yên tâm…
-Vâng vậy về đó cũng được…
Như một điềm báo ngày tôi bước chân về nhà Hùng trời mưa to gió lớn…tôi nặng nề bước vào nhà
Tôi: Cháu chào bác ạ
Mẹ Hùng: Bước qua đám lửa này đi ( đốt trong chậu)
Hùng: Làm gì vậy mẹ
-Con kb gì thì k cần hỏi…
Tôi bước qua đám lửa
Mẹ H: Chị vào nhà tôi là phải theo quy củ ở nhà,sẽ được dậy dỗ lại một cách tử tế nếu cô muốn xứng đáng với con trai tôi…
Hùng: Mẹ thôi đi
Mẹ H: Yên để mẹ nói…Giờ cố lên phòng nghỉ ngơi đi
Tôi: Vâng…
Hùng: Tối mai con bay rồi mẹ phải thật tử tế với vợ con
-Tao vả vào mặt bây giờ con với cái,thế tao không tử tế đã không bảo mày đưa nó về nhà…
-Vâng…
Mẹ Hùng : Bố mày bảo mai mối cho mày con của giám đốc ngân hàng,thấy bảo tốt nghiệp bên Anh xinh xắn lắm,cứ để nó đẻ xong rồi cho nó biến đi
Hùng: Mẹ đừng có để con điên lên,cuộc đời của con thì con tự quyết …
Hùng bực tức đi lên phòng còn tôi đứng sau cánh cửa tôi nghe thấy hết nhưng biết làm sao,có lẽ dần dần mẹ của Hùng sẽ thích mình…
Ngay đêm đó tôi chuyển dạ…
Tôi: Anh Hùng…tỉnh đi em đau bụng quá cơn này 10p rồi
-Vậy chắc sắp sinh rồi để anh đi chuẩn bị
Hùng vùng dậy
H: Mẹ…mẹ ơi dậy đi vợ con sắp đẻ rồi
Mẹ H ra mở cửa
Mẹ H: Cứ như có mỗi mình nó đẻ làm gì mà cuống lên thế
Mẹ Hùng tỏ ra chậm dãi bình thản…tôi bước xuống cầu thang mà trượt ngã hai bậc
Mẹ H :Làm gì đến nỗi bước k chuẩn ai chả từng đẻ rồi ( bà ta k đỡ tôi dậy mà còn trì chiết)
Hùng ra lấy xe vào thấy vợ ngồi còn mẹ đẻ đang mãi k buộc xong tóc
H: Thôi mẹ ở nhà đi k cần mẹ ,vợ con đau mà mẹ k đỡ dậy mà đứng vuốt tóc mãi
-Đây mẹ xong rồi đây,đến bác sỹ quen đi mẹ biết bác sỹ quen…gọi cái là ok luôn
H: Vậy mẹ gọi đi
Hùng dìu tôi ra ngoài…
Mẹ H: Này tao bảo đứa mà tao kể vs mày ý nó đang cpi vào đẻ,tao bảo này lúc mổ mày cắt luôn hai bên vòi trứng của nó đi nhé
-Sao lại thế
-Nó bảo k muốn đẻ nữa tiện làm luôn
-Dở à thế thì k đẻ dc nữa đâu đấy
-Nó yêu cầu vậy mà cứ làm đi…
Vào tới bệnh viện tôi được chỉ định mổ vì thai to…
Bác sỹ: Yên tâm là mổ thẩm mỹ sau này không có chút sẹo nào đâu yên tâm đi…
Tôi: Cháu k lo sẹo mà cháu chỉ lo k dc mẹ tròn con vuông…
-Cô sẽ giúp cháu cứ yên tâm nhé
Đưa Quyên vào trong mẹ Hùng nhìn cô bác sỹ…đưa tờ giấy vào tay “ Cứ làm đi tôi sẽ đưa chị 100 triệu”…
--------- Chương 8Bác sỹ chỉ định tôi mổ,chiếc đèn mổ chiếu thẳng vào mặt…tôi chỉ mong sinh con bình yên…
Vị bác sỹ sau khi mổ cho Quyên ra bên ngoài rồi cầm chiếc phong bì của mẹ Hùng
Bác sỹ: Tôi làm xong rồi
-Cám ơn bà nhiều tôi k muốn nó trói buộc con tôi bằng những đứa trẻ…
Vị bác sỹ tái mặt rồi quay đi …
Hùng ôm con trai cười rạng rỡ
H: Mẹ xem môi nó giống con y xì luôn này
-Con của con không giống con thì giống ai,cháu yêu ra bà bế tí nào…
-Vợ con sao mãi chưa được ra vậy nhỉ
-Xong ngta khắc cho ra làm gì mà nôn nóng…
Đẩy ra bên ngoài tôi dơ tay muốn ôm con thì mẹ H rụt đứa bé lại
Mẹ H: Cứ nghỉ ngơi đi bế sau cũng được
H: Đẻ thằng bé nằm cạnh hơi mẹ mới tốt chứ
-Hơi gì cứ vớ vẩn ,vừa đẻ người bẩn đầy vi khuẩn ra ôm vào con có ls thì ai chịu
Tôi: Thôi anh,bác nói đúng mà…
Cô y tá đẩy tôi nhìn tôi rồi thở dài,có lẽ họ cũng biết mẹ H là người k dễ tính…
Thế rồi ngay khi trở ra phòng nằm nghỉ tôi thấy lẵng hoa để trên bàn
H: Cám ơn em đã vì anh
-Chúng ta đều vì nhau để dc ở bên nhau
Tôi nhìn H cười rồi anh cầm tay tôi đặt lên môi anh hôn cái nhẹ…
Chuỗi ngày H đi công tác tôi sống vs mẹ H là cả một nỗi kinh hoàng…
Giúp việc: Khổ gái đẻ mà bà ấy bảo ăn ngày/ bữa thì sao sống dc ,vết mổ còn đau đi lại khó khăn nữa…khổ thân cô…
-K sao đâu cô
-Sao cháu k bảo cậu H
-Cháu k muốn anh ấy phân tâm chuyện nhà ảnh hưởng đến cv
Mẹ H nói lớn giọng bên dưới
Mẹ H: Ăn cũng phải chờ người khác bê lên mà ăn à,làm bà tướng chứ không phải là gì…con cái mà k có bố mẹ dậy dỗ thì hư hỏng k sai…
Tôi bê bát cơm hấp hai quả trứng vs bát canh rau ngót lên vừa ăn nước mắt vừa rơi…ở nhà Hùng tôi vừa chăm con vừa tự giặt đồ vì bà ấy k cho cô giúp việc giặt đồ cho tôi,nấu cơm cũng tự tôi nấu ăn khác giờ tránh giờ mẹ H ăn uống…tôi cứ thế gầy rộc xanh xao đi,đêm đến con lại quấy…mẹ H mở cửa phòng nói vống lên
Mẹ H: Làm gì cho nó im miệng đi,ngủ cả ngày nên bh k cho ai ngủ à,có đứa con k dỗ được thì làm được tích sự đéo gì?
Tôi phải chùm áo khoác bế con ra ban công để không bị tiếng khóc làm mẹ H mất giấc…tôi rất sợ bà ấy,sợ ngay cả khi bà ấy bước chân lên gác là tôi là sợ…lên đến hành lang
Mẹ H: con ngủ thì phải tranh thủ dậy dọn dẹp đi,sạch rồi thì bỏ từng cái áo của thằng Hùng ra mà là lượt đi,chỉ ăn sẵn là nhanh…Còn mỗi con nhà tao là ngu,là dại,mẹ nó làm gái rồi thì mẹ nào con nấy thôi, lừa con tao chắc mày sướиɠ lắm…
Ngày nào tôi cũng bị nghe tra tấn những lời nói đó cho đến khi mẹ H đặt con trai tôi nằm trên ghế rồi thản nhiên ra ngoài nghe điện thoại…chiếc ghế ngắn tũn tôi sợ hãi vội vã chạy ra ôm…bỗng dưng ôm con rồi tủi thân khóc…
Mẹ H: Ai làm gì mà sụt xịt thế hả ,ngứa cả mắt
-Bác lần sau để thằng bé ở chỗ nào cẩn thận hơn nhỡ may
-Thế là con chị chứ kp cháu tôi chứ gì,đấy là tự chị còn nghĩ thế nhé,nghĩ nthe thì cứ bám ở đây làm đéo gì,k ở thì cút…
-Nếu kp anh H khuyên cháu về đây ở cháu chỉ muốn con có mái ấm chứ cháu chưa bh nghĩ điều gì tham lam tới gia tài nhà bác cả
-Ái chà nay cãi à,gái đĩ thường hay già mồm
-Bác là mẹ của một chiến sỹ công an vậy mà lời nói của bác không khác gì mấy bà bán cá ngoài chợ,chính bác đang làm mất hình ảnh của anh Hùng
-Mày…mày…dám xúc phạm tao con chó này
Bà ta lao vào túm tóc tôi ,tay tôi bế con chặt k chống cự lại…
Giúp việc: Kìa bà sao lại làm thế…
-Nay tôi phải đánh chết cái con đĩ này…
– [ ]
--------- Chương 9Cô giúp việc can ngăn mẹ Hùng đến nỗi bị xước hết tay
Giúp việc: Kìa bà chủ bà đừng vậy mà…đừng đánh cô ấy mà tội chết …
Mẹ H: Bỏ ra con láo toét này không dậy thì nó nhẩy lên đầu mình nó ngồi mất…
Hùng đứng ở cửa quát lên
Hùng: Mẹ đang làm cái quái gì thế…
Mẹ H chợt buông tay khóc bù lu bù loa lên
Mẹ H: Con ơi nó đánh mẹ ,con này mất dậy quá không chấp nhận được
H: Con biết tính Quyên không bao giờ cô ấy lại đánh mẹ,mẹ thế này thì quá đáng lắm rồi
Thấy tôi xước hết người mặt mũi,tay ôm con
H: Sao gầy rộc đi thế kia mẹ chăm gái đẻ hay là hành hạ cô ấy thế
Mẹ H: Nó kể vs con à,mẹ sợ nó ăn nhiều lại mập nên mẹ đã bóp mồm bóp miệng nó lại giúp nó giữ dáng thôi con
H: Con k thể chấp nhận lời nói quá sức hoang đường của mẹ thêm một phút nào nữa mẹ ạ ,Quyên lên dọn đồ về nhà cũ ở
Mẹ H: Kìa con sao k nghe mẹ nói đã,con k muốn nghe mẹ cũng là đàn bà mà sao mẹ lại nhẫn tâm đánh cô ấy đến thế kia vậy
Hùng nắm tay tôi ôm con lên phòng
Tôi: Em k sao k đau đâu
-Sao em k bảo anh,3 tháng qua em vẫn nói vs anh là ổn vậy mà e nhìn em xem
-Em chỉ muốn anh yên tâm công tác chỉ vậy thôi.
-Yên tâm công tác? Em sao lại cứ có suy nghĩ tự làm khổ mình vậy…
-Giờ anh về rồi chúng ta lại về kia sống cũng dc anh đừng mắng mẹ anh đừng làm to chuyện
-Mai chúng ta sẽ đi sớm…
Mẹ Hùng ngồi trong phòng ấm ức Rồi gọi cho bố H.
Mẹ H: Nó bênh con ý em tức quá anh ạ
-em làm thế làm gì càng khiến nó xa cách em hơn,nghe anh bây giờ anh sẽ giới thiệu con cho cô gái khác,anh nhắn được rồi,chỉ cần nó mà thích cô gái đó thì cô gái kia chẳng là gì cả
-Ai vậy anh
-Tối mai chúng ta sẽ gặp nhau,anh hẹn con ngày mai đi ăn rồi ra mắt luôn…
-Vâng…
Ngay hôm sau tôi và Hùng về nơi ở cũ,tôi người hâm hấp sốt
H: Anh có hẹn vs bố anh nhưng em ốm thế này k ai trông con có khi hẹn bố khi khác
-Thôi anh đi đi em chăm con được,em vẫn tỉnh táo,giờ em ăn bát cháo vào là đỡ anh đừng lo
-Vậy anh đi nhé anh sẽ về sớm…
-Anh đi đi…
Hùng đến nhà hàng sang trọng trên con phố đắt đỏ nhất Hà Thành…thấy tiếng bố mẹ cười bên trong Hùng bước vào thì thấy hai người nữa cùng cô gái tên Linh
Mẹ H: À đây con trai tôi đây rồi ,chào cô chú đi con,hai cô chú đây đều làm giám đốc ngân hàng và đây là con gái chú ấy em tên Linh 22 tuổi…
Hùng: Chào cô chú ( k nhìn Linh)
Linh: Anh k chào em sao ,giận dai thật đấy
Mẹ H: Vừa Linh nói mẹ mới biết là hai đứa quen nhau đấy
Bố H: Hai đứa hợp tuổi giờ chỉ cần chọn ngày nữa là xong
Hùng đổi sắc mặt
H: Bố,chúng ta cần nói chuyện
Bố H: Bố đã quyết rồi
H: Nhưng con có người con yêu rồi,con và cô ấy cũng đã có con chung bố mẹ biết còn làm thế này là k nên
Mẹ H ấp úng trước mặt bố mẹ Linh
Mẹ L: Vậy là sao hả chị
Mẹ H: Nó nói dối đấy đừng tin…
Hùng: Cô chú cứ dùng bữa cháu ăn xong rồi…
Mẹ H: Hùng…mày có nghe mẹ không
H: Nếu mẹ nghĩ cho con thì mẹ hãy làm chuyện có ích hơn đi…
Bố H ngồi nhắm mắt thở dài
Hùng ra ngoài chờ nhân viên lấy xe thì Linh chạy theo tóm tay Hùng
Linh: Anh đang làm trò quái gì vậy
-Nghe này tôi có người tôi yêu rồi và cô đừng có lẽo đẽo bám theo tôi như một cái đuôi vậy
Linh bóp miệng Hùng rồi hôn nhau ngay trước sảnh…bố Linh nhìn thấy …
Hùng gạt tay
H: Cô điên à
-Tôi nói cho anh biết chưa người đàn ông nào dám khước từ tôi,người đàn bà bên cạnh anh có bằng một góc của tôi không
-vợ tôi kp để đem ra so sánh…
Hùng hất tay rồi sang đường Linh chạy theo thì bị xe máy tông rách chân
Hùng: Có sao k
-Rách chân rồi mà anh hỏi có sao k
-Để tôi đưa cô đi viện
Hùng vội vã bế Linh lên xe trước sự chứng kiến của bố mẹ Hùng và cả bme Linh…
Mẹ H: Chúng nó đang yêu nhau rồi sao,tốt quá rồi…
Tôi nằm mê man,con khóc mà vẫn cố đứng dậy bế con chân run rẩy vì con bắt bế rong,tôi gọi cho H nhưng k bắt máy “ Nín đi con nín đi ngoan”…
Sau khi khâu chân cho Linh xong
Hùng: Giờ cô về đâu
-Tôi về khách sạn,chân thế này về nhà tôi bme lại lo lắng…Anh làm chân tôi bị tnay anh phải có trách nhiệm…
Hùng lái xe đưa Linh tới khách sạn,bế Linh lên phòng ,Linh tóm tay
Linh: Anh lấy tôi cốc nước để uống thuốc ( linh mở túi sách tráo viên thuốc) thuốc này bác sỹ nói đắng ,hoà vs nước rồi vẫn đắng mà tôi sợ đắng
-Ý cô là sao
-Anh nhấp thử một ngụm xem có đắng không rồi anh có thể về…
Hùng nhấp thử một ngụm
H: K có vị gì
Linh tóm tay Hùng gạt đổ ly nước rồi kéo H nằm vào giường,tay sờ luôn vào chỗ đó của H…
H: Này …
Linh cời áo rất nhanh để lộ bầu ngực ngồn ngộn
Linh: Nói đi anh có thèm em không…em có đủ quyến rũ chưa?
Linh cúi xuống mυ'ŧ của Quý của Hùng rồi anh ta nằm vật ra phê pha…Linh tóm lấy điện thoại của Hùng rồi ấn gọi facetime vào số Quyên…
Tôi thấy số Hùng gọi facetime về…hình ảnh hiện lên “ Anh về chưa con quấy quá”
Thấy tiếng thở của Hùng còn cô gái nào đó tay cầm điện thoại
Cô gái: Em quay cái mặt đáng ghét của anh nhé,mạnh nữa lên anh…a a a…
H: Em có sướиɠ k
-Có em thích lắm
Tôi như chết lặng trước hình ảnh cùng đoạn hội thoại đó…tay ôm con mà còn không thể vững…tôi cứ quay mặt đi xoa đầu con “ Chắc họ gọi nhầm rồi con,chắc họ gọi nhầm”
Tôi vs đôi môi tái nhợt rơi nước mắt một cách lặng thầm vô hồn lên gương mặt con trai…thấy anh đang đắm say chắc anh chưa hay tôi và anh chưa chia tay!
--------- Chương 10Giá như chúng ta chưa từng gặp,giá như tôi chưa từng nhìn thấy thì chắc có lẽ sẽ chẳng có ngày mình chia tay…
Reng…reng…tiếng chuông báo thức khiến Hùng bật dậy…Anh ta giật mình khi người ôm mình là Linh,cả hai đang nằm trên giường không mảnh vải che thân…
H: Có chuyện quái gì vậy
Linh: Anh tấn công em anh còn hỏi à
H: Tôi chắc chắn không bao giờ thèm động vào cô…
-Vậy đêm qua là gì,là thế nào…tôi và anh đã xoạc nhau đấy thằng khốn
Linh tát vào mặt Hùng…Hùng gạt tay
H:xoạc nhau đối vs xã hội bh là quá bình thường,hơn nữa cô cũng đâu còn ngon nghẻ gì đâu,tôi đâu có ngu
-Anh phải chịu trách nhiệm
-Cô đừng mơ…
Hùng đẩy Linh ra khỏi người rồi vội vã thay đồ ra về…trên đường về Hùng sờ điện thoại định ấn gọi về cho Quyên thì thấy đêm qua gọi face time anh ta chợt nghĩ có điều chẳng lành…
Về tới nhà thấy Quyên đang chơi vs con,cơm nước để sẵn trên bàn,Hùng thở phào nhẹ nhõm…
H: Anh hôm qua có việc nên anh k thể về kịp,anh xin lỗi ,em đỡ sốt chưa?
Hùng sờ lên trán tôi rồi tôi gạt tay
Tôi: Đừng chạm vào tôi
Em sao thế
-Tôi hỏi anh đêm qua anh ngủ với gái còn để cô ta gọi cho tôi,quay cảnh hai người quan hệ anh là loại người gì vậy
Hùng sững người
-Anh…
-Tôi cứ nghĩ giai cấp giữa chúng ta chỉ cần không cần nghĩ tới chỉ cần anh yêu tôi là được vậy mà anh…Anh nhẫn tâm chà đạp lên tôi vậy à Hùng
-Kìa em bình tĩnh nghe anh nói
-Tôi đang rất bình tĩnh đây nếu không tôi đã xé tan xác anh rồi…
-Anh xin thề anh k hiểu sao lại ngủ với cô ta nữa,anh xin thề rằng anh chỉ yêu em
Tôi sách túi đồ lưng địu con
Tôi: Tôi không thể tha thứ cho anh ,mãi mãi không thể tha thứ…
H: Hãy bỏ qua và coi như chưa thấy gì
Q: Nếu anh giữ tôi lại thà anh gϊếŧ chết tôi đi
Hùng lặng người rồi thở dài nhắm mắt lùi lại để Quyên đi…
Tại nhà của Linh
Mẹ L: Sao mày ngu dại thế cứ nhất định phải là nó hả
Linh: con chỉ thích anh ấy đêm qua là con tự nguyện
-K dc tao phải bắt nó chịu trách nhiệm
-Kìa mẹ
-Mày còn đắn đo gì nữa
-Anh ấy có người yêu rồi
-Tao k quan tâm nhưng qua đêm vs con tao thì nó phải chịu trách nhiệm nếu không cho nó tan sự nghiệp luôn…
Bố Linh trên tay run run cầm bức ảnh điều tra Hùng và phát hiện cô gái có con vs Hùng là Quyên đứa con riêng của ông ta…
Bố L: Ai cũng dc nhưng thằng đó k dc
-Tại sao hả bố
bố L: K thiếu gì đàn ông mày hiểu chưa,ai cũng được miễn kp là thằng Hùng…
Linh: Bố có tin con sẽ tự tử nếu k lấy được anh Hùng k
Bố L: Mày …
-Nếu con có thai thì sao bố,bố nhẫn tâm để cháu của bố k có cha hay sao…
Bố L: Có thì phá bỏ
Mẹ L: Này sao ông cứ gàn là thế nào,chính ông nói có mối tốt giờ lại thế là sao?
Bố L: Trái đất tròn lắm con ạ,con lấy ai cũng dc nhưng bố k chấp nhận thằng đó…
Bố L lên xe lái vụt đi…ông ta tới ngôi chùa mà Quyên sống…thấy Quyên đang chơi vs con ở sân chùa ông ta như chết lặng …ông ta không biết phải làm sao giữa hai đứa con gái của mình….
Tôi tắt điện thoại và bế con lên chùa…sư cô nói tôi
-Cứ ở lại bao giờ lòng thanh thản thì thôi…
-Vâng cô con ở đây mà,con cũng đâu còn nơi nào để về
-Đây là nhà con ở hiền khắc gặp lành cố gắng nhé con…
-con cũng nghĩ vậy cô ạ,con ghét cái thứ phân biệt giai cấp trong xã hội cô à…
Tôi bật khóc rồi tay ôm con trước mặt cô…
Hùng đi uống rượu với bạn say khướt…cậu bạn thân khuyên can
A: Thôi mày uống thế đủ rồi đấy,chuyện này tao nghĩ con bé Linh kia là loại cáo già đấy
-Cáo già ,con quỷ cái đó nó định lừa tao đấy nhưng đừng mơ
-Tao nghĩ Quyên giận nên vậy mày cứ để cô ấy suy nghĩ
-Tao k bh chia tay cô ấy được
-Tao biết mày thích Quyên đến thế nào nhưng lần này mày sai
Hùng ôm đầu vật vã…anh ta mở cửa về nhà lảo đảo
Mẹ H: Ôi trời đầy mùi rượu thế này
H: Con sẽ ra khỏi ngành và cưới vợ,dù là đi làm công ăn lương con cũng k phải sống kiểu trốn tránh thế này nữa …
-Mẹ k đồng ý
-Mẹ sao có thể cản được con,con sẽ lấy Quyên đàng hoàng mẹ hay bố đều k ai có quyền can thiệp
-Mày là loại bất hiếu vì con đàn bà mà cãi lời cha mẹ
-Phải rồi cứ cho là con bất hiếu đi,lần cuối cùng con gặp mẹ…con k bh gặp lại ai nữa
-Nghe mẹ đi con
-Mẹ đưa cô ấy về với con đi ,con cần Quyên cô ấy nói không tha thứ cho con…
Hùng nói xong ngồi bịch xuống sàn rồi khóc một mình,mẹ anh ta bủn rủn khi thấy con trai làn đầu như vậy…
H: Mày …
Linh nói chuyện với bố cô ta khi biết Quyên là đứa con riêng
Linh: Bố tại sao lại là nó
-Vậy nên con từ bỏ đi
-Tại sao bố k bảo nó từ bỏ đi
-Nó có con rồi sao bảo nó từ bỏ dc
-Nhưng nó sao lấy được anh Hùng bố không hiểu gì cả…
-kể cả vậy nhưng dù sao cũng là chị em
-Ai là chị em với nó…con đã có quan hệ xá© ŧᏂịŧ vs a H rồi đã 2 tháng rồi con có thai rồi bố tính đi
Mẹ L: còn tính gì tao gọi cho mẹ nó rồi bà ấy vui lắm…
Bố Linh buồn bã đến gặp Quyên
Quyên: Ông nói gì,ông điên à hoá ra đấy là con gái rượu của ông à…vậy thì ông nên dậy lại con mình
-Bố sẽ đưa con tiền có phải hơn k
-Ông đừng xưng bố với tôi,tôi và a H sẽ cưới nhau tuỳ ông nghĩ
-Mày giống hệt mẹ mày,mày chỉ thích lang chạ với những người đã có hôn nhân
Ông sai rồi anh Hùng và tôi quen nhau từ trước điều đó rõ ràng ông cũng biết vậy mà ông vẫn cố tình khăng khăng là tôi sai khi tôi và Linh đều là do ông sinh ra,ông chối bỏ tôi cũng được nhưng đến hôm nay thì thật là quá lắm rồi.
Con …nghe bố nhường nó cho cái Linh rồi con có thể đến với đầy những người đàn ông khác
Con và anh Hùng yêu nhau ,trên đời cái gì cũng phải có thứ tự trước sau và quan trọng là anh Hùng yêu con bố ạ,con chào bố…
Mày làm sao mà lấy nó được ,mày k nghĩ cho tương lai của nó hay sao hay mày thấy nó có tiền mày bâu vào …
Trên đời này k chỉ mình anh Hùng có tiền đâu bố nên bố đừng bao giờ tự hạ thấp con vì con nếu có tính đó thì người ta lại nói con gái giống cha,con chào bố…
Linh đến nhà Hùng
H: Có thì bỏ
Mẹ L: Cái gì sao mày dám ăn nói như thế hả
Linh tóm tay Hùng
Linh: Anh nghĩ kĩ xem thế nào là hợp lý
Hùng gạt tay
Hùng: Em là người đàn bà trơ trẽn nhất anh từng quen,anh k thích em một tí nào và dù cho em có làm gì hay là con ai anh cũng chua bh để em vào mắt dù 1 giây nào huống chi ngủ 1 lần em có chắc đó là con anh k
Mẹ L: Đi về,tao sẽ kiện mày cho mày hết đời luôn
Linh: Anh nhắc lại rõ cho tôi biết anh có lấy tôi k
-Trừ khi Quyên chết nếu k nhất định có chết anh cũng k nghĩ tới em
-Được là anh nói đấy…
Bố Linh ra về thì lại đến cô ta tới tìm
Linh: Tao và mày nói chuyện đi
Quyên: Mày bảo ông ta đến còn chưa đủ à
-Ai cơ,bố tao á…
-K lẽ là ai nữa
Tao và mày là hai đẳng cấp khác nhau,mẹ tao là giám đốc ngân hàng còn mẹ mày chỉ là một con phò cướp chồng.
Nếu mẹ tao là cướp chồng thì mày là gì?
Mày thật giống mẹ mày bám riết lấy bố tao
Nếu mẹ tao bám riết lấy bố mày thì mày đang bám riết lấy ai vậy
Mày từ bỏ anh ấy đi
Tao ngu gì,đàn ông có chơi bời bên ngoài ra sao chỉ cần họ biết quay đầu tao nhất định sẽ tha thứ
Tôi ấn máy gọi cho H
“ Anh đây em đang ở đâu vậy,chúng mình nói chuyện đi anh rất nhớ em và con,Quyên hãy cho anh một cơ hội”
Anh đến đón em tại quán cafe X
Ok anh đến luôn đây…
Tôi cúp máy rồi mỉm cười trước mặt Linh
“ Cái gì của mình thì mãi là của mình,cái gì k phải thì đừng có cố,cố quá sẽ không hay “…
Tôi vừa đứng dậy thì Linh tóm tay định đâm tôi,tôi dơ tay đỡ vì là con nhà võ nên tôi bẻ ngược dao nhưng cô ta tự cầm tay tôi đâm vào bụng cô ta…
Tôi: Cô…cô điên à…
Linh: Để lấy được anh ấy có chết tao cũng sẽ làm và một là mày chết hai là tao chết …
Nhân viên quán chạy lên tầng hét lên…tôi vội vã nhìn trên tầng không có camera…buông bàn tay đầy máu…Linh ngã gục xuống chân tôi
Linh: Anh ấy nhất định phải lấy tao….
– [ ]
--------- Chương 11Cô ta người đầy máu đứng dưới chân tôi,tôi hoảng loạn …
Linh: Tao có thai rồi,tao có con với anh ấy và tao nhất định để con tao có cha
-Mày điên đến mức này sao
-Tao thích a Hùng hơn mày,tao cũng hơn mày
-Nhưng tao là người đến trước
-Sai rồi chúng ta đến cùng nhau…tao thích là phải được…
Hùng thấy xe công an trước quán cafe
Công an: K dc vào
H: Tôi là đội trưởng đội hình sự ( dơ thẻ) có chuyện gì vậy
-Nghe nói đánh ghen với nhau cô này đâm cô kia
-Đánh ghen
Hùng thấy Quyên bị còng tay đưa ra ngoài anh ta mặt tái đi k còn giọt máu
Quyên: Tôi k có đâm cô ta là tự cô ta đâm
H: Có gì đó hiểu lầm rồi
Quyên: Linh cô ta tự cầm dao đâm vào bụng em k có làm
H: Khi đó có ai ở đó k
-K có…
Lính: Chào Trung Tá tôi phải đưa người đi rồi
H: Khoan đã đây là người tôi sắp cưới k thể có chuyện đó được,tôi sẽ chịu trách nhiệm…
Tôi thấy Hùng đang làm khó cấp dưới
Tôi: Bỏ đi …
Hùng: Bỏ gì em sao vậy
Tôi quay đi Hùng chạy theo kéo tay
H: K ai đưa em đi dc…
Quyên: Cô ta đã gài như vậy rồi thì chúng ta chắc chắn sẽ k thể gặp lại nhau
-Em hâm à anh sẽ đưa em ra bằng mọi cách
-Anh nhất định phải chăm con thay em
Tôi bật khóc rồi quay đi…lên xe tôi ôm mặt khóc lớn…
Gia đình Linh mẹ cô ta làm lớn chuyện,hình phạt đưa ra cho Quyên có thể lên tới 20 năm tội cố ý gϊếŧ người…
Bố L: Hãy viết đơn đi con ,hãy xin cho nó được ra ngoài
Linh: Bố coi ai mới là con bố,nó suýt gϊếŧ chết con đấy…
Mẹ L: Thằng Hùng vẫn gọi cho con đấy
Linh: K nghe máy,mẹ nói vs anh ta muốn làm con vui thì tự vác xác tới…
Tôi ở trong trại khi ra bên ngoài tôi rất sợ sệt những người bị giam cùng,ai nấy đều có gương mặt dữ tợn,Hùng nhắn vào nhất định tôi sẽ được thả nhưng đã 1 tháng rồi…
Tù A: Mày k ăn cơm à
-Em không muốn ăn
Tù B: Mày k ăn thì sức đâu mà chiến đấu
-Em nhớ con mình quá …
Tù A: Mày ngu lắm biết nó là công an không lấy được lại còn đẻ con cho nó…
-Em biết mình dại nhưng k còn cách nào
-Mới đầu tao tưởng mày ghen quá nên tát mày mấy cái,đừng trách bọn chị,trông vậy nhưng bọn chị dù có phạm tội nhưng luôn nhớ về gia đình nhất là thông cảm cho mày có con nhỏ…mà sao mày k tại ngoại dc con nhỏ mà
-Họ nói em mắc tội nghiêm trọng nên k dc
-Bố khỉ đúng là đời ,không ai nói trước được điều gì con kia nó là con cáo rồi…
Tôi nhìn qua ô cửa trời đổ cơn mưa…
Linh thấy Hùng đến vội trang điểm mặc váy đep
Linh: Mẹ kiếp bầu với bí k mặc dc cái nào đẹp cả bụng phưỡn ra…
Linh xuống ô tô Hùng phóng đi rất nhanh…
Linh: Ối anh đi chậm thôi chứ…chúng ta đi đâu đây
Hùng gương mặt tái nhợt buồn bã
H: Anh sẽ cưới em
-Gì cơ…( sướиɠ xong lại kiêu) nhưng tại sao anh lại đổi ý
-Chỉ cần em viết đơn cho Quyên được giảm án anh nhất định sẽ không gặp lại cô ấy cũng k nhắc tới và sẽ sống vs em như một gia đình thật sự
Linh ôm lấy cổ Hùng…Hùng ôm lại nhưng đôi mắt đầy căm phẫn
-Em sẽ viết,em sẽ viết giảm án cho cô ta…chỉ cần anh hứa sẽ k gặp lại nó nữa em sẽ k bh đào bới điều gì cả…em yêu anh…
Hùng đôi mắt đỏ lên cắn chặt răng…anh ta có lẽ rất cay cú nhưng chẳng thể làm gì khác…
3 tháng sau tôi được đưa ra xét xử…
Chủ toạ: Vì chỉ là vô ý trong lúc nóng giận toà tuyên án 3 năm tù giam…
Toà xử k có ai…khi tôi quay lại thấy sư thầy và sư cô đứng đó nhìn tôi mỉm cười…tôi mím môi không khóc
Tôi: Sư thầy và cô mạnh khoẻ nhé…
Cô: Con vô tội cơ mà
Tôi vừa nghe câu đó thì quay đi khóc ,Hùng đã nói dối,anh ta đã không đưa tôi ra khỏi đây,anh ta tin rằng tôi đâm Linh…
Linh ngồi trên xe đưa tiền cho quản giáo của trại giam nơi Quyên bị giam
Linh: Để nó chết trong đó
-Tôi hiểu…
Tôi vừa bước vào trại giam mới thì khoảng 10 cô gái lao vào giật tóc đấm đá tôi,chửi thề các kiểu,tôi ộc cả máu mồm,họ tụt cả áσ ɭóŧ ra quấn vào cổ tôi…
Tôi: Đừng đánh tôi,tôi còn con nhỏ tôi muốn về với con mình…
Quản giáo nghe điện rồi vội vã quát
Quản giáo: Đi về ngủ đi đừng mất trật tự,quen cấp cao đấy,ca này khó nhằn đây đành để mày sống yên vậy…
Lễ cưới của Linh và Hùng diễn ra,bên nhà trai đang nháo nhào tìm chú rể
Mẹ H: Nãy nó đang thay đồ vest ở đây mà…
Tôi đang khuân gạch thì người hô
Quản giáo: Phạm Nhân Nguyễn Hoàng Quyên ra ngoài có người gặp…
Tôi đi ra ngoài cố nhìn xem ai đến,Hùng đứng trước mặt tôi trong bộ vest xanh tím than lịch lãm…
H: Em có khoẻ không?
-Tôi vẫn ổn
-Mặt em bị sao vậy?
-Tôi bị nhiều thứ,bị oan là cái quan trọng nhất,tôi biết có lẽ bố anh chỉ thị nên tôi dù k có tội cũng sẽ có tội,đúng ý với con Linh quá rồi ,còn anh ăn mặc vậy đứng trc mặt tôi làm gì?
-Anh đưa con đến gặp em thằng bé 10 tháng rồi
Người bế vào tôi ôm chầm lấy con ôm hôn rối rít…” Mẹ đây con,nhớ mẹ không con,mẹ yêu con nhiều lắm nhớ con như tim mẹ sắp chết vậy “
Hùng cúi đầu rơi nước mắt…
H: Hôm nay anh sẽ cưới vợ nhưng anh sẽ bỏ cô ta sớm thôi
-Anh và Linh à
-Phải
Tôi bật cười
-Anh sống hạnh phúc là được rồi,sống tốt để chăm cho gấu và con của hai người,tôi sẽ không gặp lại con nữa,tôi có án rồi
-Anh xin lỗi vì đã k thể cứu em ( Hùng nắm tay tôi hôn bàn tay rồi bật khóc lớn như đứa trẻ) hãy tha thứ cho anh…
-Chúng ta đã sai nên chẳng thể tin vào chữ tương lai…dù thứ tha vẫn có nghi ngờ…tôi và anh đã cách xa vì người thứ ba,cô ấy yêu anh cùng lúc với tôi,người cũ và mới khiến anh phải đắn đo nên tôi ra đi là sự lựa chọn tốt nhất…
-Anh yêu em
Tôi hôn con rồi đưa con cho Hùng…
-Chúc anh hạnh phúc
Hùng bế con rồi ôm đầu con khóc như cố kìm nén nhìn Quyên quay đi…anh ta giữ tay lên ngực…
Hùng: Quyên…anh yêu em …anh rất yêu em…
Tôi nắm chặt tay quay đi…
Cách xa vì kẻ thứ ba cô ta yêu cùng chúng ta nên làm trái tim mạnh mẽ của em trở nên yếu mềm,càng giữ trong tim càng đau nên có lẽ không yêu nữa tim sẽ không còn đau…
Trong trại chị em nói quản giáo nhận tiền của người tên Linh định hại tôi,tao đã mất tất cả khi nào tao ra tao sẽ bắt mày trả giá Linh ạ!
–
– [ ]
--------- Chương 12Người ta thường nói ngay mưa rơi luôn là ngày buồn nhất,ngày chúng ta đánh mất tất cả trong tình yêu,từ người thương hoá người dưng…
Cánh cửa trại giam đóng lại,hai người quay lưng lại với nhau…
Quyên vào trong phòng giam ôm miệng bật khóc lăn lộn trên sàn,mấy người giam cùng phòng thở dài
chị A: sao thế đi gặp ai mà về lại thế hả
Chị B: Này con dở này mày khóc nhiều rồi sao hứa bảo không khóc nữa…
Tôi: Mưa rơi rồi…( vừa khóc vừa cười) chia tay rồi ,anh ta cưới người khác rồi …
Chị A: Ngu chưa thanh xuân mất cho nó giờ nó cũng lấy đứa khác,chị nói mày đừng tin đàn ông nữa…khóc đi khóc nốt hôm nay đi…
3 năm sau…
Tôi không được giảm án một chút nào,bước ra khỏi cánh cửa trại giam nhìn ánh sáng mặt trời…tôi chợt thấy hai cô bạn Vân và Hương đứng chờ tôi ở cổng…chỉ có họ còn nhớ tới tôi…
Vân: Quyên…
Chúng tôi ôm lấy nhau rồi hai đứa bạn bất khóc vì tôi…
Tôi: Thôi nào gì mà sướt mướt thế…
Hương tay dắt đứa bé
Tôi: Con ai đấy ,mày lấy ck lúc nào
Hương: Con chị tao đấy ,thằng bé vừa sinh thì mẹ mất,bố mẹ tao cũng bị tai nạn mất năm ngoái giờ nó chỉ còn mỗi mình tao,lão Trung cũng chờ tao lâu rồi nhưng tao k thể lấy chồng được
Vân: Tao bảo nó rồi nó k nghe cứ nói vs lão ấy rồi lão ấy sẽ chấp nhận cho mày nuôi cháu
Tôi: Thằng bé chạc tuổi con tao…
tôi ngồi xuống sờ tay lên má thằng bé “ Cháu xinh trai lắm ,con của cô chắc giờ cũng lớn thế này rồi”…
Tôi tới ngôi chùa cúi chào sư thầy và sư cô
Sư cô: Mẹ con nói bà ấy đi làm giàu tại Nhật,không biết bà ấy qua đó làm gì
-Bà ấy đi làm gái cô ạ,cháu có nghe bạn bà ấy nói lại rồi
-Còn con giờ con tính thế nào?
-Con học hành dang dở cũng kb làm gì,trong trại con được dậy lái xe vận chuyển thực phẩm ,con sẽ đi thi bằng rồi lái taxi
-Taxi á
-Vâng…
Tôi ra bên hồ sen ngồi rồi gọi cho mẹ theo số bạn bà ấy đưa…
Tôi: Mẹ bên đó thế nào
-Ờ ổn con ạ (uống đi em yêu)
-Ai nói vậy mẹ
-Mẹ bận nói chuyện sau nhé,ra rồi nghỉ ngơi đi,mẹ sẽ gửi tiền về cho con
-Mẹ lo thân mẹ thôi đừng nghĩ cho con
-Mày k có mẹ mày tiếp tế trong trại thì chết rồi con ạ,thôi mẹ bận tí nhé…
Tôi thở dài và biết mẹ vẫn chứng nào tật nấy nhưng có lẽ bà ấy sợ bị bắt ở trong nước k ai lo cho tôi nên dạt sang xứ người làm gái…
Hương khóc lớn trong phòng,tôi mở cửa hỏi
Hương: Anh Trung nói k thể chấp nhận thằng bé nên tao đã chia tay rồi
Tôi: Cha nó là ai,sao k tim cha nó đi
-Chị ấy chỉ nói ngủ vs hắn đúng một lần và nói hắn là người chị ấy không thể với tới…
-Gì…điên rồi …bà ấy kb hắn là ai sao
-Chỉ biết hắn có xăm hình con báo đen ở ngực trái
-Thế thì tìm làm sao được
-Bà ấy nói cô hoa hậu xưa bà ý làm quản lý biết người đó
-Vậy cô ta ở đâu hỏi xem nào
-Cô ấy cũng chết rồi
-Sao chết hết vậy
-Hôm tao định hỏi thì cô ta nói không biết…sau đó nghe nói đi tắm biển chụp ảnh rồi ngã đập đầu vào tảng đá dưới biển nên chết rồi
-Số thằng bé khổ quá rồi,ít nhất con của tao cũng còn có bố nó chăm
-Mày k thăm con sao
-Muốn chứ nhưng tao k thể ,tao k muốn nó biết nó có người mẹ tù tội
-vậy phải sao
-Khi nào tao minh oan được ,tao sẽ đón con về…hoặc cũng có thể ở vs bố nó sẽ có tương lai hơn…
Tại nhà của Hùng…
Linh hét lên: Anh ta lại đi đêm và k bh nghe máy,anh coi tôi là cái quái gì hả…thằng khốn…còn bà mẹ ck chỉ bế cháu trai chê tôi sinh con gái hả ,cứ chờ đấy …( linh hét lên)
Mẹ H đứng dưới nhà thở dài “ chỉ mong nó từ bỏ thằng Hùng chứ cái loại mất dậy này k thể để ở trong nhà lâu được”
Giúp việc: Cậu H từ ngày cưới tháng chỉ về nhà 1 lần ngủ còn ngủ vs con xong lại đi ,cứ tnay không ổn ạ
-Nó tự biết sắp xếp…là tôi ở vs con điên này cũng phát ớn …ngày cưới thằng H có đến đâu,xong tự vác xác đến ở rồi có dki gì đâu nên con tôi nó có hoàn toàn quyết định…Gấu đâu rồi bế thằng bé ra đây tôi cho nó đi gặp ông nội…
Tôi giờ là người lái taxi ,bất chợt một ngày mưa gió…khách lên xe
Tôi: anh muốn đi đâu
Tôi thấy lặng im định quay lại thì người đàn ông nói vọng ra đó là Hùng
H: Em khoẻ không…
Tay ôm vô lăng run run nhưng tôi vẫn cố bình tĩnh
-Tôi rất khoẻ
-Chúng ta nói chuyện đi
-Tôi nghĩ giữa chúng ta k còn gì để nói nữa
-Em k nghĩ đến con à
-Có chứ nhưng tôi sẽ chờ ngày có thể đàng hoàng đón con về
-Đến khi nào em đàng hoàng được,nghe anh hãy về bên anh một lần nữa
-Không ,tôi k còn yêu anh nữa…Chúng ta chia tay cũng lâu lắm rồi giờ a cũng quên tôi đi là xong
-Em biết nếu em còn ở đây thì có chạy đi đâu cũng k thoát khỏi anh ,Trước cũng vậy và sau cũng vậy
-Đến cứu tôi a còn chẳng làm được thì tư cách gì muốn ở bên tôi vậy
-Anh ngày đó chưa đủ mạnh giờ anh đã là giám đốc công an thành phố rồi
-Ai chà,vậy khoảng cách lại càng quá xa rồi nhỉ…anh xuống xe đi tôi còn đi làm…
-Suy nghĩ về lời anh nói đi
Hùng xuống xe tôi phóng xe về trả đội xe rồi trở về chùa …thấy sư cô dắt tay cu bin cháu của Hương
Tôi: Hương lên chơi à cô
-không,nó nói để lại thằng bé cho chúng ta nuôi
-Là nó đi lấy ck bỏ lại thằng bé
-Nó nói sẽ đến thăm thằng bé thương xuyên
Tôi nhìn đứa bé mà thấy thương xót,hôm qua tôi mới đứng ở góc đường nhìn con trai cả buổi ,thằng bé quần áo tươm tất và gương mặt rất hạnh phúc chứ không như đứa trẻ này gương mặt u buồn đầy vẻ khắc khổ…
Tôi gọi cho H
Tôi: Mày sao đã nuôi nó đến vậy còn k nuôi dc nữa sao
-Tại tao có bầu rồi nên phải cưới và nhà ck k đồng ý nên tao k còn cách nào khác
-Thằng bé cứ vật vờ khổ thân nó,mày suy nghĩ đi cưới xong thì
-Cưới xong tao sẽ sang úc định cư ,1 năm tao sẽ về thăm nó 1 lần
-Mày nói thế mà nghe được à,nó sẽ buồn lắm đấy
-Nhưng tao cpi có con rồi,con vẫn hơn cháu mà
-Được ,nếu mày đã nói vậy thì mày làm giấy uỷ quyền tao sẽ làm mẹ nó
-Thật sao,mai tao gửi luôn nhé
-Tao nói là sẽ làm ,mày cứ sống yên thân đi rồi sau sẽ có ngày mày hối hận…
Tôi vẫy tay thằng bé chạy tới ôm tôi,tôi mỉm cười rồi ôm chặt “ Bin gọi mẹ đi con”
Bin” mẹ “…
Tôi ôm đứa bé lòng quặn đau vì chữ “ mẹ”…
Tôi từ đó trở thành mẹ của thằng bé,tôi chăm thằng bé như con đẻ của mình,có lẽ vì khao khát chăm con nên tôi dành cả cho Bin…thằng bé gầy gò nay mập mạp đáng yêu…
Sư cô: Chiều con mua váng sữa nhé
-Đã hết rồi hả cô
-Uk trộm vía ăn tốt lắm
-Vâng chiều con đi làm con mua…
Tôi ngày nào cũng nhận được tin của H,rất tình cảm mùi mẫn nhưng tôi k còn tin anh ta nưa…quan trọng lòng tôi đã nguội lạnh…tôi nhất định phải giải oan được cho bản thân…Gấu của mẹ cứ chờ mẹ nhé con…
Sư cô: Cậu H đến đấy
-Nói cháu đi làm r nhé
-cậu ta ngày nào cũng tới hay là…
-Cô ơi,3 năm chau ở trong trại anh ta chưa hề tới lần nào cả,giờ anh ta đã là giám đốc rồi thì càng k thể có qua lại vs đứa có án như cháu được…
Và cuối cùng tôi thấy Linh đến bãi xe của tôi và làm ầm lên
Linh: Mày ra tù xong vẫn định quyến rũ chồng tao à
-Tránh ra tao còn đi
-Tao ghét mày con chó ạ,tao căm mày
-Ngược đời đúng là ăn cắp xong la làng,mày về bảo ck yêu quý của mày đừng đến tìm tao nữa
Linh lao vào túm tóc tôi
Linh: Mày ngủ vs anh ấy rồi phải không
-Ờ trước mày là cái chắc,mày sẽ phải trả giá
-Con làm taxi như mày thì làm được đéo gì tao nào…
Tôi điên tiết tóm tóc Linh rồi đấm thẳng vào mặt cô ta…Bị đưa lên đồn…Linh gào lên
Linh: Có biết chồng chị là ai không?
Tôi cười rồi châm thuốc hút…
Linh: Nó đánh tôi này,xưa nó định gϊếŧ tôi đấy
Tôi: Hôm nay có rất nhiều nhân chứng lần này mày k thể hại tao dc đâu…
Lát sau Hùng tới chúng tôi ra bên ngoài
Hùng: Quyên có sao k em ( k hỏi Linh)
Linh: Anh đang hỏi nó trc mặt em đấy à
Hùng: Cô tìm Quyên làm gì cô điên à,loại trơ trẽn…
Tôi cười khi thấy hai người họ cãi vã…Miệng tôi ngậm thuốc rồi quay đi
H: Tối nay anh đón em đi ăn
Tôi: Tốt nhất tôi phải tránh xa thằng điên như anh…
Đúng lúc mẹ tôi gọi
Mẹ: Con mẹ ốm quá con sang chăm mẹ nhé mẹ bị gẫy chân
-Sang Nhật á
-Phải rồi sang đây con nhé
Tôi chợt nghĩ cứ ở đây Linh sẽ làm phiền rồi hãm hại mình làn nữa,có lẽ cách tốt nhất là xuất ngoại…
--------- Chương 13Nếu như đi xa là giải quyết được vấn đề tôi chấp nhận đi xa…
Sư cô: Đi xa tiếng không biết con sang đó sẽ rất lo
-Con tự học trên mạng là được cô đừng lo
-Có cần đến mức phải trốn tránh cậu Hùng đến mức đó không
-Anh ta luôn có một suy nghĩ muốn con phục tùng,anh ta áp đặt mọi thứ kể cả ngay khi bắt đầu,nói chung con thấy anh ta và cô gái kia cũng đã có con chung,cô ta k ngừng cứ làm phiền tới con nên cô cứ để con đi
-Sang đó nhớ cẩn thận giữ mình nhé con…
-Dạ vâng con sẽ cố gắng ạ…Con muốn kiếm tiền rồi sẽ có ngày con tin con sẽ được minh oan và đón gấu về…
-Còn bin cứ để nó ở đây
-Không,giờ nó là con của con,đi đâu con cũng sẽ đưa thằng bé đi
-Con đang đối xử vs thằng bé như thể nó là con của con,ta biết con cũng đau lòng lắm nên dồn tình cảm của người mẹ ,tình cảm của con dành cho gấu mà đem đến cho Bin
-Con thật sự lúc này bất lực vì con làm mẹ mà chưa hề được bế con của mình đã 3 năm rồi …con nhớ con của mình…
Quyên ôm Bin rồi khóc lớn …thằng bé ngủ say trong lòng của tôi…đâu ai hiểu thấu nỗi đau xé tim gan của mình…
Tiếng tát bốp tại nhà của Hùng
Hùng: Con đàn bà xấu xa ,tránh xa tao ra ,tránh xa cuộc đời tao và để cô ấy yên
-anh muốn con của anh ( chỉ đứa bé gái) trong khai sinh k có tên cha đến khi nào,nó sẽ bị chê cười là đứa trẻ k cha,còn gấu nó còn có cha mẹ,tại sao 3 năm qua anh vẫn chưa quên được nó vậy
-Vì nó là tình yêu,chỉ có yêu nhau mới có thể chờ đợi và tao rất yêu Quyên
-Vậy sao anh k từ bỏ chức vụ mà theo nó đi
-Nếu k có chức vụ tao k thể bảo vệ Quyên trong tù được ,mày luôn muốn hại cô ấy
-Vậy giờ a có thể bỏ tất cả để quay về vs nó à
Mẹ H quát lên
Me H: Nếu mày còn nhắc đến con Quyên nữa tao sẽ chết cùng thằng gấu,tao nói là làm…
H nắm chặt tay…
Tôi có hẹn với Hùng tại quán cafe ngày mai tôi sẽ bay và tôi muốn gặp con,anh ta k hề biết chuyện đó…Hùng đưa gấu đến thằng bé thấy tôi liền ánh mắt sợ người lạ
Hùng: Mẹ của con đấy
Gấu: Mẹ Linh cơ…
Tôi bật khóc trước lời nói của con
Tôi: Cô bế cháu được không?
Gấu: Không ,tay cô rửa chưa
Hùng: Gấu…bà dậy con nói thế à
Gấu: Bà bảo người lạ tay bẩn…
Tôi nắm lấy tay thằng bé
Tôi: Sau này lớn lên hãy làm một chàng trai tốt,rồi phải bảo vệ được người mình yêu nghe chưa con…
Gấu: Mẹ Linh cơ…bố về mẹ Linh đi…
Hùng: Nó đang quen ở nhà có Linh nên em
-K sao,chỉ cần thằng bé khoẻ mạnh vui vẻ là tôi vui rồi…còn anh hãy bỏ ý nghĩ rằng anh và tôi quay lại đi…hãy đến với người yêu anh hơn tôi…nói vs cô ta sẽ có ngày cô ta phải gánh quả báo mà cô ta gây ra cho tôi…cô ta chỉ vì yêu anh quá mù quáng,sự việc tôi đi tù là do anh mà ra…chúng ta sau này dù có thấy nhau cũng hãy coi như không thấy…có sống như vậy tôi sẽ thấy tốt hơn,đừng đến tìm tôi nữa,tôi không còn yêu anh…trái tim đó đã chết 3 năm trước rồi…
Tôi đứng dậy quay lưng lại
-Anh sẽ chờ em,đã chờ 3 năm dù thêm nữa cũng không sao,chỉ càn em cho anh cơ hội…
Tôi rơi nước mắt nhưng không quay lại…
-Nhân thế khổ đau ,chúng ta có tìm mãi cũng sẽ không thể thấy nhau…bởi vì chúng ta trong lòng ai cũng đã quá đau rồi….
Quyên bước ra khỏi quán ,Hùng nhắm mắt buồn bã…
Vậy là đêm đó tôi và Bin bay sang nhật bản…thằng bé rất ngoan có đôi mắt rất đẹp…
Bin: Mẹ ơi bin yêu mẹ
Tôi cười rồi xoa đầu thằng bé
-Mẹ sẽ làm tất cả cho Bin…
Đặt chân xuống Nhật Bản…trời đang lạnh…tuyết rơi khắp nơi…tôi ôm con lên xe tới ngoại ô Tokyo Nhật Bản…nhìn địa chỉ tôi đã thấy nhà…
Tôi: Bin,mẹ con ta đến rồi…nhà bà ngoại đấy
Tôi gõ cửa…
Thấy một phụ nữ đi ra mở cửa cô ấy người Việt
-Con gái cô Quỳnh ạ
-Dạ vâng đúng rồi cho cháu hỏi mẹ cháu
-Vào đi mẹ cháu bị gẫy chân nên không ra được,cô là giúp việc theo giờ mà mẹ cháu thuê…
-À vâng…cháu chào cô…
Tôi vừa đi vào thấy mẹ đang ngồi uống rượu trên giường…
Tôi: Mẹ có vẻ sống tốt quá rồi nhỉ
-Tao không sống tốt thì mày vui chắc
-Con đùa thôi mà
Thấy Bin mẹ ngó
-Gì kia
-Con của con
-Nhà nó trả à…
-Không
-Không,vậy thì nó là ai…
-Là con của con
-Mày nói mẹ chẳng hiểu gì…thôi vào thay đồ đi,con tên gì nhỉ
-Con là Bin ạ
-Ôi ngoan thế ,bà thương ăn bánh nhé
Tôi cười nhẹ,tôi không nói gì với mẹ là tốt nhất…như vậy mẹ sẽ yêu thương thằng bé bằng cả tấm lòng,nhìn Bin tôi lại thương cho thằng bé,ngoài tôi ra có lẽ chẳng ai thương Bin thật lòng…
Tối ngồi ăn cơm
Mẹ: Mai cứ đưa cu Bin đi tham quan thành phố…sau đó mẹ xin việc cho
-Việc gì vậy mẹ
-Yên tâm mẹ sẽ xin cho vào chỗ tử tế…
-Vâng…vậy mẹ xin cho con,ngày kia con sẽ xin cho Bin đi học
-Uk đi học cho có bạn có bè,làm ăn bên này phải chịu khó là có tiền hết…
Tôi và Bin đêm năm ngủ mơ ước về một mái nhà
Tôi: Mẹ sẽ làm chăm chỉ rồi đưa Bin và Gấu về sống vs mẹ Bin đồng ý không
-Con đồng ý…
-Ngoan lắm,ngủ đi con…
Hôm sau đưa Bin xuống ga tàu điện để đi thăm quan thành phố,nhìn thằng bé rất vui…
Bin: Kẹo bông mẹ ơi…
-Để mẹ mua nhé
Quyên xếp hàng mua kẹo còn Bin thấy cái nhấp nháy của một đứa trẻ khác tò mò nên thằng bé chạy theo…
Tại ngôi chùa Quyên sống.
Sư cô: Con bé đi khỏi đây rồi
-Cô ấy có nói đi đâu k ạ
-Nó đi xa lắm rồi cậu bỏ ý định vs con bé đi như vậy là sẽ giúp nó đấy…
Hùng đứng lặng người dưới trời mưa…
Tôi mua kẹo bông xong rồi quay ra không thấy con đâu…tôi như rụng rời chân tay…
Tôi: Bin ơi…Bin…con ở đâu vậy…
Bin chạy theo thì đứa bé có đèn thì đứa bé lên tàu điện…thằng bé ủ rũ…bất chợt có tiếng người hét lên…một nhóm 5-6 tên áo đen lao vào đâm chém một người đàn ông…người đàn ông ném chiếc usb ra gần chỗ Bin…thằng bé nhặt lên rồi sợ co ro lại…
Tôi thấy cảnh sát hô hào ầm ầm bên dưới rồi thấy cô cảnh sát ôm thằng bé đi lên…tôi sợ hãi ôm chầm lấy Bin
Tôi: Con đi đâu thế sao lại rời tay khỏi mẹ…
-mẹ ơi con sợ lắm có máu…
Cảnh sát: Một vụ gϊếŧ người có lẽ do các bên xã hội đen gây ra thanh toán lẫn nhau…
Tại bang zakuza phía Tây Nhật Bản…
Bang trưởng: Trên người nó k có usb chúng mày gϊếŧ tao đi còn hơn…nếu chủ nhật này họp bang tổng trên tokyo mà ngài CHin hỏi tao mà k có thì cả tao cả chúng mày sẽ chết…sẽ chết mày hiểu không
Đệ: Ngài đừng lo chúng tôi xem lại camera ở khu tàu điện…có một thằng bé đã nhặt được nó…tôi đang cho người đi lấy cái usb đó rồi ạ
-Xong gϊếŧ sạch sẽ chớ để lại hậu hoạ…
-Vâng sếp…
Tôi cõng bin đi trên con đường tuyết…
Bin: Mẹ ơi con thích học võ
-Vậy mẹ sẽ cho con đi học võ nhé…
Tiếng còi xe cứ ấn phía sau chúng tôi…rõ ràng ở đây cấm xe ô tô đi vào mà…cô gái bên trong xe thò đầu ra ngoài…
Cô gái: Này k nghe thấy còi à,tránh ra…nhanh…
Tôi: Này cô,cô không nhìn biển cấm xe ô tô đi vào à
-Tôi là đặc cách,thậm chí còn có thể cho cô k nhìn thấy biển báo nữa đấy…
-Giọng nói như xã hội thâm nhỉ…
-Sao thích thử đòn k
Người đàn ông trong xe ngồi phía sau giọng gằn xuống…” Naomi”
Cô gái liền có vẻ ngoan ngoãn như cún…người đàn ông trong xe nhìn ra ngoài ,Bin lườm cả hai người trong xe…họ đi lướt qua
Naomi: Thằng bé kia lườm kìa,ai chà cứng đấy nhỉ mà nhìn nó có đôi mắt rất giống ngài đó ngài Chiko…
Chiko: Giống ta sao? ( cười nhếch mép)….
Mẹ con Bin đi vừa hát trên cánh đồng tuyết…dấu chân hai mẹ con in lên trên tuyết mà chẳng hề biết nguy hiểm đang tới….
– [ ]
--------- Chương 14Con đường mà tôi cùng Bin đi trải đầy màu trắng,ngây thơ và tinh khiết giống thằng bé vậy?
Vừa đến cửa tôi nghe thấy mẹ quát ai đó
Mẹ: Tao nói cho chúng mày biết lãi tao nộp đủ rồi sao lại nói rằng tao vẫn chưa đóng,chúng mày làm ăn như ©ôи ŧɧịt̠ vậy…được mai tao sẽ lên đối chứng tài khoản tao trừ có ngày giờ đây nên đừng hòng ăn không của tao…
Tôi: Mẹ vay nặng lãi à
-Việc của mẹ con k cần quan tâm
-Mẹ,chúng ta cần làm nghiêm túc để kiếm tiền cơ mà,chúng ta kiếm tiền để mua nhà mẹ quên rồi à
-Ai chả biết kiểu gì chả có
-Hay mẹ lại cờ bạc,mẹ nói đi hay mẹ lại cờ bạc
-Thôi nói nhiều quá,vào ăn cơm đi
-Mẹ đừng chơi nữa chúng ta cần có mái ấm
-Rồi…Bin ra đây vs bà…À mà tối nay đi làm luôn được rồi…
-Làm ở đâu mẹ…
-Biệt thự trên núi thẳng đường nhà mình lên ý
-Làm gì ở đó hả mẹ
-giúp việc chứ làm gì,khởi đầu phải vậy đã còn ngoài việc đó ra thì làm gái quán rượu như mẹ mày có mà hỏng đời con ạ
-Con làm được ,giúp việc đơn giản mà mẹ
-Cái cô tao thuê có 1 tiếng đến nấu cơm vs giặt đồ thôi mà 800/ tiếng đấy
-800 cơ ạ
-Tiền bên này nó khác bên mình,thấy bảo nhà đó khó tính nên chả ưng được ai nhưng cứ thử lương tính tiền việt là 50 củ 1 tháng đấy con
-50 triệu cơ ạ
-Uk cái ông bảo vệ ở đó cứ thích tao xong bảo tao có ai thì xin vào đó cho làm
-Vậy làm tối luôn ạ
-Uk lên đó người ta dậy cho ,cứ để thằng bé ở nhà vs mẹ
-Vậy Bin ở nhà vs bà mẹ đi làm rồi lát mẹ về nhé…
Tôi thay đồ mặc ấm rồi đi bộ đường tắt mà mẹ chỉ lên trên ngọn đồi đó,căn nhà bằng gỗ kiên cố,bảo vệ thấy tôi liền chặn lại
Bảo vệ: Ai đấy ?
-Tôi là giúp việc mới
-Vậy thẻ của cô đâu
-Nay tôi mới tới mà
Tiếng người đội trưởng bảo vệ cứng tuổi cười lên
Bảo vệ: Cháu là con mẹ Quỳnh à
-À dạ vâng cháu chào chú
-Tiếng cũng khá đó chứ,vào đây chú sẽ cấp cho cháu một cái thẻ….Ở đây cháu có nhiệm vụ chăm sóc cây và lau dọn phòng ngủ của ông chủ
-Chăm sóc cây ạ
-Phải rồi dọn dẹp và chăm sóc cây…sảnh lớn thì ngày nào chú cũng cho người dọn rồi quan trọng là phòng ngủ,ông chủ là người rất sạch sẽ và có quy tắc rất chặt chẽ cháu nếu thấy ông ấy ở đó thì đi chăm cây và ngược lại
-Ý là tránh mặt đúng k ạ
-Phải rồi k dc tiếp xúc vs chủ đó là quy tắc riêng ở đây
-Dạ vâng cháu hiểu rồi ạ,giờ cháu bắt tay làm ngay đây…
Tại sảnh chính hai anh em đang trong danh sách thừa kế bang chủ của băng đảng zakuza ,băng đảng xã hội đen khét tiếng khát máu của Nhật Bản…Chin là anh và Chiko là em một người 36 tuổi và một người 31 tuổi…
Chin: Nay có việc gì mà em tới đây vậy
Chiko: Em tới vì chuyện ông nội nhắn anh về
Chin: Anh k muốn tham gia sâu vào chuyện kế thừa,anh nghĩ chuyện đó em sẽ làm được
Chiko: Người ta thường nói con trưởng thì hay là người kế vị,cha chúng ta vẫn sống nhưng ông ấy lại là kẻ bất tài vô dụng nên ông nội nói nếu ông mất chỉ có anh hoặc em lên cai quản bang phái này
Chin: Anh sẽ về sau ,anh sẽ về khi nào thích hợp
Chiko: Vậy em về nhà chờ anh…
Tiếng nước đổ ùm ùm bên mạn cửa sổ bên trái khiến chin nhìn ra thấy một cô gái sắn quần múc nước từ dưới suối cá lên tưới cây…rồi còn nghêu ngao hát “ Trong tình yêu người thương hoá người dưng rất ngắn thôi,em đâu còn quyền lựa chọn đâu anh,anh muốn xa em như lá xa lìa cành”
Hai anh em chin và chiko lặng yên khi nghe Quyên hát câu hát được khắc trên cành cây ( câu thơ bà xuyên sang nhạc)…
Chiko: Ai vậy anh
-Anh cũng không biết
-Sao lại không biết…
Tôi đang làm thì mẹ gọi
Mẹ : con ơi thằng bé có đám người ở đây nói usb nào đó họ dữ lắm
Tôi:usb nào mẹ
-Bọn họ đang ôm thằng Bin đòi đưa đi nếu chúng ta k đưa được chiếc usb nào đó ,họ vừa bóp cổ thằng bé
-Con về ngay mẹ phải khéo léo
Chin đưa chiko ra cổng…chiko vừa lên xe ,lái xe là Naomi thân tín của chiko…
Chin thấy Quyên chạy vụt qua cả mặt mình ( coi như không thấy)
Chin: ngươi là ai vậy ( Quyên k thèm giả nhời)
Quyên vỗ xe chiko
Naomi: Gì đây lại là cô à
-Cho tôi đi nhờ xuống dưới tôi cần đi gấp…
Naomi: Mày nghĩ mày là ai
Naomi bước xuống định đánh Quyên thì Quyên với môn võ cổ truyền được học từ bé vật một đường naomi ngã lăn xuống đất,Chiko trong xe ngạc nhiên bật cười…Quyên lên xe lái phóng đi
Chiko: Ngươi biết ta là ai không
-Tôi sẽ đổ đủ xăng trả giờ tôi rất gấp anh chịu khó ngồi yên nhé…
Chin nhăn mặt rồi nhếch miệng
Bảo vệ: Thưa ngài chin đó là cô gái giúp việc mới,tôi kb cô ấy có võ ,tôi sẽ cho nghỉ ngay ạ
Chin: không sao,dọn dẹp chỗ này đi ( Quay đi ý dọn naomi đi đang nằm trên sàn đất)…
Tôi phóng như điên ,Chiko trên xe bịt miệng nôn nao vì cách đi xe của Quyên
Chiko: Này…cô…
Quyên cứ phóng như điên vì lo cho con của mình mà k hề biết kẻ nguy hiểm nhất đang bên cạnh cô!
– [ ]
--------- Chương 15Tôi lòng nóng như lửa khi nghe tin Bin đang gặp nguy hiểm…phanh kít xe xuống
Tôi: Anh đi luôn đi ở đây sẽ gặp nguy hiểm…
Tôi bước xuống xe vài tên mặc áo đen đứng ngoài cửa…tôi bước vào một tên hô…
Nó về rồi
Bước vào trong một người đàn ông ngồi uống trà rồi thấy mẹ vs bin đứng ở góc nhà cúi đầu
Mẹ: Con có cái usb nào cầm nhầm trả cho họ đi con
-Con k cầm gì cả
Tên A: Chúng tôi xem lại camera và thấy thằng bé có nhặt cái usb đó cho vào túi áo,chúng tôi đến lấy lại đồ của mình hãy trả lại nó cho chúng tôi
-Vậy chắc nó ở trong túi áo thằng bé
-Chúng tôi tìm rồi k có
-Vậy hay rơi ở đâu đó rồi thật sự nếu chúng tôi giữ chúng tôi chắc chắn sẽ trả lại k dám giữ đâu
-Tôi cho cô em một cơ hội nữa,một là thằng bé chết ngay tại đây ( hắn dí súng vào đầu cu Bin làm tôi sợ run hết tay chân)hai là cô tìm cái usb đó về tay tôi
-Nhưng tôi thật sự không biết thật mà…
-Nếu cô nói câu kb lần nữa thằng bé này sẽ bị bắn vỡ sọ ngay…
-Tôi tìm để tôi tìm,Bin …đưa áo khoác cho mẹ…
Cầm áo thằng bé tôi tìm rồi lục mãi nhưng không thấy gì cả…lên trên phòng tìm cũng k có
Tên A: Cho mày 1 ngày để tìm nếu thấy gọi vào số này còn nếu k đến lấy xác con mày về
-Anh gì ơi làm ơn trả thằng bé cho tôi,chúng tôi nếu thấy sẽ trả anh,thằng bé còn nhỏ nó sợ lắm k thể xa mẹ được
-Có trách thì trách nó ngu nhặt đồ linh tinh…
Tôi ôm lấy Bin
Bin: Mẹ ơi ở túi…
Tôi còn chưa nghe con nói gì bọn chúng đưa thằng bé ra ngoài tôi chạy theo bị chúng bẻ tay
Tên A: Nhớ là mày có 24 tiếng để tìm cái usb đó cho tao…
-làm ơn trả thằng bé cho tôi…
Tôi chợt nhớ lại lời thằng bé nói …” Ở cái túi lẽ nào cái túi mình đeo đi làm”…
Tôi thấy xe vẫn đỗ lại người đàn ông trên xe vẫn đang nôn thốc nôn tháo bên ngoài xe…Anh ta vừa lên xe tôi nhẩy vào lái
Chiko: Này …gì nữa
-Tôi phải quay lại nơi đó lấy đồ
-Lại quay lại ,cô xuống xe ngay
Chiko chưa kịp nói thì Quyên phóng xe đi…
Chiko: Cua kìa ,cô thích chết à mà k giảm tốc độ
-Tôi k còn thời gian nữa…con tôi đang gặp nguy hiểm
-Liên quan gì đến tôi hả…
-Thằng bé từ nhỏ đã k có cha,cha nó bỏ rơi nó
-Cô bị bỏ rơi ok vậy cũng nên đi chậm lại tôi sẽ nghe cô nói ( chiko hoảng vì tốc độ lái xe của Quyên)
-Cha của nó bỏ lại thằng bé và anh ta …tôi chỉ biết có hình con báo xăm bên ngực trái
Chiko đổi sắc mặt
Chiko: Cha nó là người Nhật à,sao hắn lại bỏ rơi cô
-Phải rồi cha nó là người Nhật…anh ta k bỏ rơi tôi
-ô nói vậy là thế nào …
Chiko ngồi suy nghĩ …
-K thể nào,những người đàn ông xăm báo trên đất Nhật chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay bao gồm …( chiko thấy lo lắng)
Xe phanh kít trước cửa biệt thự…
Bảo vệ: Ngài chiko quay lại rồi ạ
Tôi: Chú bảo vệ cháu quên cái túi có thể vào lấy không ạ
-Cháu vào đi …
Chiko xuống xe rồi cứ lăn tăn mãi về câu nói của Quyên,nhớ lại hình ảnh thằng bé lườm khi nãy Chiko vội vã mở điện thoại xem lại ảnh ngày bé của anh ta và anh trai …Anh ta lảo đảo
Chiko: Chắc kp đâu,trùng hợp thôi…nếu là anh ấy thì tại sao cô ta đã gặp lại coi như không,không phải…không thể nào…Chiko vội vã gọi cho người thân tín
Chiko: Đên bang zakuza phía tây,gϊếŧ đứa trẻ 4 tuổi lai Việt thật nhanh gọn nhẹ…k dc bỏ xót…
Naomi: Ông chủ có chuyện gì vậy
-Hắn có người thừa kế sao…( chiko cười như kẻ điên) thà gϊếŧ nhầm hơn bỏ xót…đứa bé đó rất giống hắn chứ không phải ta…
Tôi chạy vào tìm mãi không thấy túi…chạy qua hồ cá thì trượt chân ngã xuống dưới hồ…dưới hồ tôi thấy người đàn ông đang mở mắt nhìn mình…nổi lên tôi sợ hãi…
Chin: Akira…lúc ta tắm sao lại để có người vào ( akira là nô bộc thân tín)
Tôi thấy bên ngực trái anh ta có hình xăm con báo…ánh mắt anh ta,gương mặt đôi môi lúc này…hắn rất giống Bin…
Tôi: 5 năm trước anh có từng ngủ với người phụ nữ Việt Nam nào chưa?
Akira tóm tay tôi gạt tay..
Akira: Con nhỏ giúp việc hỗn láo này sao dám đặt câu hỏi với ông chủ hả…
Tôi: Tôi hỏi anh đấy mau trả lời đi
Chin: Đưa cô ta đi đi
Akira lôi tôi…tôi giật tay lại rồi định quay lại tóm lấy tay Chin…anh ta rất nhanh ghì tay vào cổ tôi vào gốc cây và k cần quay người lại…
Tôi cố móc túi lấy điện thoại ra …
Tôi: Thằng bé là con của người phụ nữ tên Hạnh từng ngủ với một người đàn ông Nhật Bản và sau đêm ấy cô ấy có thai chỉ nhớ cha của thằng bé có hình xăm con báo trên ngực trái như hình xăm của anh…thằng bé bị một đám người áo đen bắt giữ…nó đang nguy hiểm…
Chin đôi mắt có vẻ suy nghĩ…đúng lúc cô em gái của Chin là Hariko đứng sau lùm cây nghe thấy…
Chin: Đưa cô ta đi cắt cổ đi…
Akira: Vâng
Hariko ngăn cản
Hariko: Anh đừng làm như vậy,nhỡ là thật thì sao,tôi có thể xem ảnh thằng bé k ( xem ảnh) ôi trời anh…thằng bé giông y hệt anh hồi nhỏ
Chin: Anh k có qua đêm vs gái Việt bao giờ hơn nữa cô ta mới đến đây làm lại mang một câu chuyện viển vông tới đây …em đến chơi thì nên yên phận đi
Akira: Nhưng thưa ngài…5 năm trước sau khi ngài dự hoà nhạc ngài có qua đêm với một cô gái Việt ,có lẽ do quá say nên ngài k nhớ nhưng tôi thì ghi nhớ từng việc của ngài…
Hariko: Anh ơi nhỡ là con anh thì sao,nếu vậy thì sao,cô gái nói đi đứa trẻ ở đâu,tôi sẽ đi đón thằng bé…sẽ xác nhận rõ ràng…nếu em sai em xin chịu tội…
Quyên: Cám ơn cô đã tin tôi…
Hariko đưa Quyên rời đi còn Chin đứng lặng yên …
Chin: Ta ngủ với đàn bà mà lại k nhớ hay sao
Akira: Ngài chưa từng nhớ bất kì người phụ nữ nào qua đêm với mình đâu ạ k riêng cô gái đó
Chin: Vậy kẻ nào cũng mang một đứa bé đến rồi nói là con ta cũng phải hay sao
-Ngài tin vào vận mệnh không,nếu giờ ngài có con ngài chắc chắn sẽ là người thừa kế bang phái zakuza này…đứa trẻ đó từ ánh mắt đến vóc dáng đều như một phiên bản thu nhỏ của ngài vậy…
Chin…người cháu trưởng của bang chủ phái zakuza xã hội đen đầy máu lạnh đang lúng túng vì chuyện mình bỗng nhiên có con…
–
–
– [ ]
--------- Chương 16Cu Bin nó là thằng bé sống rất tình cảm,thằng bé không cha không mẹ và chỉ còn tôi là chỗ dựa và giờ thì nó đang bị đe doạ tính mạng chỉ vì một cái usb,cái thứ mà tôi đang cầm trong tay…Bin đã nhét nó vào túi của tôi…
Hariko: Cô nghe này anh trai tôi không phải là người đơn giản ,nếu cô nói sai thì thằng bé sẽ chết
-Tôi cũng chỉ dự đoán vì nhìn cu Bin rất giống hơn nữa mẹ thằng bé nói người qua đêm vs mình là người xăm con báo đen bên ngực trái
-Báo đen thì đúng là chỉ có người bang zakuza mới có thể xăm những người con trưởng trong bang sẽ được xăm báo đen để tượng trưng cho thứ tự…
-Vậy nếu sai…nếu sai
-K thể sai nhìn thằng bé không khác gì anh tôi cả,chúng tôi lớn lên từ bé bên nhau và tôi chưa bao giờ quên ánh mắt đó…
Tới bang Zakuza phía tây
Bang zakuza: Tiểu thư…tiểu thư Hariko tới…
Trương bang phía tây ngạc nhiên vội vã ra tiếp đón “ Tiểu thư có chuyện gì đột xuất vậy ạ”
Hariko: Ta đến đón cháu của mình con trai của anh trai ta ngài Chin
-Dạ…con…chúng tôi sao lại có con cháu của ngài Chin được,tiểu thư có nhầm không
-Đưa mẹ đứa trẻ vào
Tôi bước vào tên bắt thằng bé đi nhận ra tôi
Bang chủ: Ôi cái này tôi vẫn k hiểu nên thật sự tôi nếu biết là con ngài ấy sẽ không dám đâu ạ
Hariko: Ta hiểu nếu biết thì ngươi sẽ chẳng bh dám nhìn chứ đừng nói là bắt cóc…đứa trẻ đâu
Họ đưa đứa trẻ ra đang ngủ ngon lành…Hariko ôm cháu rồi quay đi
Hariko: Chuyện này tuyệt đối không được nói ra ngoài nếu không ngươi biết hậu quả đấy
-Dạ vâng…dạ vâng …
Người đàn ông sợ cúi gập đầu,ngoài sảnh hai bên người áo đen đứng dài ra tận cổng…
Hariko đưa thằng bé lên tay tôi
Hariko: Lát nó sẽ tỉnh thấy tôi lạ sẽ sợ…
-Vâng vậy chúng tôi có thể về chưa ạ
-Về.??? Cô nghĩ sao nếu ôm con của người là cháu trưởng của trùm bang zakuza và anh ấy là một người chuẩn bị thừa kế…
-Tôi chỉ muốn anh ta cứu thằng bé nhưng giờ cứu được rồi chúng tôi sẽ đi khỏi đây…
-Cô quên chuyện đó đi,nó là huyết mạch của chúng tôi thì tuyệt đối k thể để lang bạt bên ngoài…
Tôi ôm thằng bé mà lo lắng về tương lai của Bin ….
Trở về biệt thự…
Akira: Cậu nhóc đây à ,giống ngài Chin thật đấy…
Hariko: Phải nói là như một khuôn…
Vài tên áo đen đi ra
Áo đen: Cậu Akira ngài Chin cho gọi tới…
Akira: Đi nào…
Tôi bế Bin thằng bé mở mắt tỉnh dậy thấy toii liền ôm chặt
Bin: Mẹ…mẹ ơi…con sợ lắm
-Mẹ đây có mẹ ở đây rồi con sẽ không sợ nữa đừng sợ có mẹ ở đây rồi…Mẹ sẽ k để ai làm hại con mẹ hứa…giờ Bin chuẩn bị được gặp bố rồi
-Bố con?
-Phải bố của Bin
Cánh cửa của sảnh chính mở ra…hai hàng người áo đen đứng trải dài lên tới chỗ anh ta ngồi trên chiếc thảm trên cao…
Akira: Ngài chin thằng bé tới rồi ạ ( hớn hở thì chin lừ mắt khiến akira sợ)
Chin nhìn thằng bé được bế trên tay Quyên…
Ngươi nói đứa trẻ này là con của ta?
Hariko: Đúng rồi anh ơi thằng bé chắc chắn là con anh
Em đã đưa nó đi xét nghiệm chưa?
Em …em chưa nhưng chắc chắn anh ạ
-Em biết vs cương vị của anh thì có bao cô gái muốn có con vs anh không
-Nhưng mà em nghĩ k dưng mà cô gái ấy lại nói như vậy mà Akira cũng xác nhận 5 năm trước anh có ngủ với một cô gái Việt còn gì?
Em nên trở về nơi này anh sẽ giải quyết,Akira lôi thằng bé ném xuống hồ cá…
Akira: Vâng ( akira giật Bin từ tay tôi rồi lấy tóc thằng bé)
Tôi: Các người điên rồi ,trả thằng bé cho tôi,tôi không cần…k cần anh nhận
Chin: Ném
Họ giật thằng bé từ tay tôi rồi giữa trời tuyết rơi ném thằng bé xuống hồ cá …tôi hối hận,hối hận vì đã nói ra sự tồn tại của thằng bé…Tôi chạy theo nhẩy xuống hồ… ôm lấy Bin giữa trời giá lạnh…
Bin: Mẹ ơi…con lạnh ( thằng bé khóc toáng lên vì sợ)
Hariko: Anh điên rồi à…nó chỉ là một đứa trẻ…
Chin đứng dậy quay đi
Akira: 1 tiếng sẽ có kết quả ạ,tôi chưa hiểu ngài ném thằng bé xuống đó làm gì?
Chin: Cô ta có lẽ không nói dối,nếu ai đó thuê cô ta để đến ám sát ta thì cô ta nhất định sẽ bỏ chạy chứ không nhảy xuống hồ mà cứu đứa trẻ
Akira: Ý là ngài thử xem cô ta có tình cảm vs đứa trẻ không ạ…
Chin: Nếu thật sự nó là con của ta vậy thì chuyện lại đơn giản hơn rồi….
Chin cười nhếch miệng…
Thằng bé đêm đó sốt cao…chúng tôi được sắp xếp ở một căn phòng sang trọng…tôi ngồi nhìn thằng bé chân tay lạnh mà thấy xót xa…dù k đẻ ra Bin nhưng tôi coi nó như con ruột mình…” Mẹ xin lỗi con,chúng ta sẽ đi khỏi đây”
Hariko bên ngoài nghe thấy liền mở cửa
Hariko: Bác sỹ tới rồi ,Quyên này chúng ta nói chuyện đi,cô nín đi ở nơi này nước mắt không có tác dụng với anh tôi đâu…
-Tôi muốn đi khỏi đây cô thấy đấy anh ta k coi nó là con mình
-Anh ấy sẽ k ngu đến mức chỉ nghe cô nói thôi đâu giờ này chắc chắn anh ấy có kết quả xét nghiệm của thằng bé rồi …
-Vậy Bin phải làm sao đây?
-Anh ấy chỉ cần sự nghiệp,anh ấy nổi tiếng tàn nhẫn hơn cả ông tôi,sự tồn tại của thằng bé không nói lên điều gì cả,chỉ là khiến anh ấy càng vững chắc hơn…
-Ý cô là anh ta chỉ coi thằng bé như một công cụ
-Anh ấy là người chưa bao giờ có tình cảm ít nhất là đến thời điểm này,thế nên cô hãy để thằng bé lại và rời đi…hãy thoát thân của cô còn thằng bé tôi sẽ chăm lo cô yên tâm nó sẽ được an toàn
-Tôi k thể xa thằng bé được
-Con đẻ của cô ,cô còn rời bỏ được nữa là …tôi xin lỗi vì đã điều tra cô
Tôi lặng yên trước lời Hariko nói…
-Ý cô là tôi k nên ở lại
-Phải rồi cô nên ra đi cô ở lại sẽ khiến bản thân tổn thương hơn thôi,ở gần anh tôi là cái chết cô hiểu không?
-Tôi k phải người ham sống sợ chết
-Vậy cô để thằng bé lang bạt làm nhân viên giống như cô hay đi dọn dẹp thuê trong khi ở đây nó lại dc học tập dậy dỗ như một vị hoàng tử…cô nên suy nghĩ đi…
Tại biệt phủ chính của bang zakuza
Mẹ chiko: Con nói gì con…từ đâu nó xuất hiện đứa con thế hả
-Con định gϊếŧ đứa bé đó nhưng k kịp
-Nếu nó có con ông nội con chắc chắn sẽ để nó kế thừa sự nghiệp này,còn con tại sao con k thể có con chứ hả,tại sao con ăn chơi đến mức vợ của con mãi không thể có con…
-Con năm nay nhất định sẽ có con
-Năm ngoái mày cũng nói vs mẹ câu đó…trời ạ Vợ của mày mà mày k thèm động vào thì sao nó có được
-Con sẽ kiếm người phụ nữ khác có thể sinh con cho mình và nhất định k phải là cô ta
Chiko quay đi để mẹ anh ta quát lớn
Mẹ chiko: Thằng con mất dậy…sao mày lại ghét vợ thế hả con…
Chiko ra bên ngoài hút thuốc
Naomi: Ngài tính sao ạ
Chiko: Hôm nay cô về đi tôi muốn ở một mình …
Tôi suy nghĩ rồi hôn trán thằng bé và ra đi…tôi quyết định để Bin lại và tôi nghĩ mình k có tư cách quyết định cuộc đời con bé…
Trở về nhà tôi nhìn đồ chơi và quần áo của Bin rồi ngồi khóc ở xó nhà một mình…tôi nhớ thằng bé,mới hôm qua nó còn nô đùa bên cạnh tay tôi…giờ thì tôi đã k thể ở bên cạnh thằng bé …tôi không thể nữa rồi…
Đêm nằm ngủ Chin nghe tiếng trẻ con khóc anh ta khó chịu
Chin: Akira…sao nó cứ khóc mãi vậy…
Akira: dạ thưa ngài thằng bé nhớ mẹ
Chin: Mẹ nó đâu
-mẹ nó mất rồi ạ
-Ý ta bảo cô gái đưa nó đến đây đâu
-Cô ý đi rồi ạ
-Đi…cô ta đi đâu
-Cô ấy chỉ là mẹ nuôi nên có lẽ cô ấy trả thằng bé rồi ra đi
-Đi đón cô ta về đây…
-Dạ vâng…
Giữa đêm Chin ngồi ở sảnh nhìn Bin
Hariko: Anh đừng nhìn nó ánh mắt vậy nó sợ đấy
Bin: Mẹ ơi cô ơi con nhớ mẹ…mẹ cơ…
Akira: Cô ấy tới rồi
Bin thấy tôi hai mẹ con lao vào ôm nhau…tôi ôm chặt thằng bé
Chin: Người phải ở lại đây chăm sóc nó và ta k muốn nghe tiếng khóc trẻ con thêm lần nào nữa…
Hariko: Anh hãy để cô ấy đi đi
Chin: Vậy em có làm nó im miệng được không
Hariko: Em…
-Ta nói cho cô biết nếu cô còn tự ý rời khỏi đây ta sẽ ném thằng bé này vào rừng cho chó ăn nếu nó còn khóc lóc nữa…
-Nó là con anh cơ mà
-Ta chưa bh thừa nhận nó
-Vậy k thừa nhận thì để tôi mang thằng bé đi
Hariko: Kìa Quyên,cô quên tôi nói gì à
Chin: Akira mang thằng bé này vào rừng ném cho chó ăn rồi đuổi cô ta đi
Hariko: Đừng anh ơi…Quyên cô mau xin lỗi đi
Tôi: Thật vô nhân tính,k có tính người…
Tôi ôm Bin rồi bỏ chạy ra ngoài …bảo vệ giữ lại…
Akira: Cô thật là sao dám ăn nói vậy
Tôi: Anh ta kp cha mẹ tôi tại sao tôi lại không dám…
Hariko: chết rồi sao cô dám ăn nói vậy
Chiko đi đường suy nghĩ mãi về chuyện lúc sáng gặp Quyên…anh ta suy nghĩ rồi phanh kít xe và gọi cho Naomi
Chiko: Ta muốn cô gái sáng nay ta gặp sinh con cho ta và ta muốn cô ta ngay đêm nay…
Naomi: Cô ta là mẹ của đứa con trai của ngài Chin mà
Chiko: Cô ta là mẹ nuôi và dù có lật tung đất Nhật đêm nay cũng phải đưa cô ta tới trước mặt ta…
– [ ]
--------- Chương 17Tôi thấy ánh mắt Chin rất giận dữ trước câu tôi nói …
Hariko: Anh ơi cô ta ngoại bang nên không biết lễ phép…
Chin tóm lấy cổ tôi
Hariko: Kìa anh…
Tôi: Bỏ tay khỏi người tôi đồ bệnh hoạn
Akira: Cô im cái miệng lại đi trời ạ
Tự tay Chin ấn đầu tôi xuống hồ nươc mặc cho tôi dẫy dụa…
Hariko: Anh ơi cô ấy đã nuôi thằng nhỏ mà,cô ta kb lễ phép em sẽ dậy,em sẽ dậy anh ạ…
Tôi giằng bám lấy tay anh ta không được…tôi cố đẩy anh ta ra mà anh ta cũng không thể nhúc nhích…tôi tự buông tay để người ngã xuống nhưng anh ta tóm lấy áo ,áo tôi toạc rách ra …chỉ còn bộ đồ lót,anh ta buông hẳn tay để tôi ngã xuống nước
Akira: Ôi trời tôi k thấy gì ( akira bê đê)
Hariko: Anh …
Chin đứng dậy sau khi nhìn thấy hết thân thể của Quyên…
Hariko kéo tôi lên bờ rồi choàng áo cho tôi
Hariko: Cô suýt chết đấy hiểu không,tôi đã nói với cô anh tôi không phải người bình thường rồi,anh ấy là kẻ rất máu lạnh…
-Tôi thật sự chỉ muốn về nhà thôi…tôi nói thật đó …
Chin trở về phòng anh ta bước xuống căn hầm ngay dưới phòng mình,dưới căn hầm có một hồ nước sôi sùng sục…dưới hồ bò lên một cô gái không mặc đồ với làn da trắng bóc đôi môi đỏ mọng đầy quyến rũ ôm lấy Chin…
Cô gái: Hôm nay ngài có chuyện gì không vui vậy…
Chin: Ngươi k cần biết…
-Chuyện ngài có con lại khiến ngài buồn hay sao?
-đứa trẻ đó ta không quan tâm
-Vậy ngài đang quan tâm điều gì ( hôn lên môi) ngài có thể nói cho Kami nghe không…
Chin tay uống hết ly rượu mặt đầy vẻ khó chịu…
Tôi chờ nửa đêm rồi bế thằng bé trốn khỏi căn biệt thự đó…cứ như vậy tôi cõng con bỏ trốn…
Bảo vệ: Chạy xa đi cháu,xa khỏi ông ta…
Tôi trở về nhà thu dọn đồ đạc rồi định đi thì mẹ mở cửa
Mẹ: Đi đâu đấy,sau hôm đó hai đứa đi đâu
-Con phải đưa Bin đi gấp mẹ ở đâu con sẽ báo…
Tôi vừa đưa Bin ra ngoài đi được một đoạn thì gặp Chiko…
Chiko: Hãy theo ta ,ta sẽ cho em một cuộc sống tuyệt nhất trong đời em
-Anh bị điên à ( tôi ngó xung quanh)
-Tôi đang cho người đi tìm em,em k thoát dc đâu
-Tôi có đi đâu đâu mà thoát ,hơn nữa tôi và a gặp nhau có 2 lần đã nói yêu đương là thế nào
-Đứa trẻ kia hãy trả nó cho bố nó đi và hãy theo ta
-Anh từng theo đuổi một cô gái một cách nghiêm túc bao giờ chưa
-Chưa
-Chưa thì tránh ra tôi đang vội,k có thời gian tranh cãi với anh,tôi phải tránh mặt bố Bin
-Em muốn đi đâu tôi sẽ đưa em đi,nếu k có tôi em sẽ k bh thoát khỏi bàn tay hắn
-Tôi muốn tìm việc làm và chăm con chỉ vậy thôi
-Tôi sẽ giúp em
-Anh đổi lại gì
-Phải đổi lại à
-K ai giúp k ai cái gì
-Thế em nhầm rồi tôi sẽ giúp em mà k cần đổi lại gì
Chiko sách túi sách cho tôi lên xe và có khi anh ta noi đúng,anh ta có thể giúp mình thoát khỏi Chin…
Tôi: Anh và chin là gì vs nhau vậy
Chiko: Là anh em cùng cha khác mẹ…
-Gì cơ,thế anh bẫy tôi à
-Không,tôi sẽ giấu em đến nơi mà hắn không biết…mẹ con em sẽ an toàn
-Sao tự dưng a tốt vs tôi vậy,tôi và anh đâu có quen biết…
-Tôi muốn em biết tấm chân tình của tôi thôi ( Chiko nháy mắt)
Tôi nổi da gà khi thấy anh ta nháy mắt với mình…sao cũng được miễn là k ở cạnh tên vũ phu đó thì Bin cũng sẽ k hạnh phúc…
Buổi sáng hôm đó Chin đang uống trà thì Hariko hớt hải
Hariko: Anh…hai mẹ con của Quyên đi đâu rồi anh…anh đưa họ đi đâu rồi
-Cô ta rời đi lâu rồi ,lúc em còn đang ngủ say đấy
-Vậy sao anh biết mà không giữ lại
-Giữ người ở đâu ai giữ người muốn đi
-Con trai anh đấy
-Anh chưa bh thừa nhận nó
-Kết quả rõ ràng nó là con anh mà sao anh cứ nhất định phủi tay,anh đúng là máu lạnh mà
-Rảnh về đọc thêm sách đi…
Chin đứng dậy bước ra phia sau nhà,chú bảo vệ bị treo cổ trên cây chết đã một lúc…
Akira: Ông ta nói xin lỗi ngài Chin vì đã không làm tốt nhiệm vụ,ông ta cũng biết cái giá cho việc để cô Quyên đi ra vào k có phép…
-Chôn hắn tử tế …
-Không có tung tích nào của cô ta cả
-Ta đâu có bảo ngươi đi tìm
-Ý ngài là
-Giữ đứa trẻ đó thì cô ta gặp may mắn rồi
Chin cười nhếch miệng…
Tin đồn loan đến tai bang chủ phái Zakuza …( ông nội Chin và Chiko)
Ha ha ha ha ( cười vang cả biệt phủ)
Bang chủ: Nó có con trai sao?
-Dạ vâng đã xác thực rồi ạ
-Thế còn k mau đưa chắt đến gặp ta ngay nào
-Nhưng đứa trẻ đó mất tích ạ
-Cái gì…mất tích …
-Nghe nói mẹ đứa trẻ xích mích nên đã đưa đứa trẻ đi
-Vớ vẩn…ta nhất định tối nay phải được ôm chắt không thì các mày xác định chêtttttt biết chưa…
Thư kí: Vâng …
Chiko vừa đưa tôi đến chỗ anh ta thì một đám người quây lại…
Áo đen: Ngài Chiko
Chiko: Sao dám cản đường
Chiko: ngài vào được ạ
-Tất nhiên nhà tao thì ai dám cản
-Nhưng cô gái và cậu nhóc bang chủ đang tìm nên mời đi theo tôi
-Ông nội…sao ông nội lại biết…
Thư kí: Cái này ngài đến đó sẽ rõ nhé…
Tôi và Bin lại phải di chuyển nếu là ông nội thì là cụ của Bin…tôi tay nắm tay thằng bé rồi lúng túng
Bin: Mẹ ơi sao đi nhiều thế…
Tôi: Uk vì mẹ tin người quá nên vậy ( tôi lườm Chiko)
Chiko: Tôi kb ông tôi tìm…tôi k lừa cô…thề đấy
Vừa tới nơi Ông ta nhìn Bin chằm chằm rồi đi quanh quanh tôi…
Ông: Đúng là chắt ta rồi …cháu dâu cũng hết mực xinh đẹp…thế nhưng…tại sao Chiko lại đèo vợ của Chin đi trốn vậy ( lừ mắt nhìn sang Chiko)…
Chiko: Cái này…
Tôi: Cháu và anh Chin có chút cãi vã nên anh Chiko đây đã định đưa cháu tới đây gặp ông…anh ấy là người tốt
Ông: Dù ta biết cháu nói dối nhưng ta tạm tin cháu…biết vì sao ta biết cháu nói dối không,Chin ta chắc chắn nó chưa bao giờ tranh cãi với đàn bà mà nó sẽ hành động…
Tôi sợ run cả bàn tay…
Ông: Được rồi vậy người đâu gọi Chin tới đón vợ đi
Thư kí: Ngài Chin nói không xuống núi ạ,5 năm qua ngài ấy k về biệt phủ rồi e rằng khó…
Ông: Nó đoán trước rồi à,cái thằng…Vậy cứ để hai mẹ con Bin chơi ở biệt phủ…
Thư kí: Ngài ấy k thừa nhận đứa bé
-Ô hay cái thằng đó sao lại thế
-Đó là lời bên đó báo lại vậy
-Vậy nói vs nó nếu ngày mai nó k tới nhận con ta sẽ cho đứa bé uống canh thất hoa ( canh độc)
Thư kí: Vâng
Tôi hỏi chiko
Tôi: Canh thất hoa là canh gì
Chiko: Là thuốc độc 7 ngày…
-Gì cơ…
Họ đang lôi thằng bé ra để làm một trò đùa hay sao?…
– [ ]
--------- Chương 18Tôi chưa bao giờ nghĩ cuộc đời mình sẽ gặp Bin được nuôi thằng bé và có thể tìm ra cha của nó một cách nhanh đến vậy nhưng hắn không nhận thằng bé…
Tôi ôm Bin ngồi ở trong phòng mà lo lắng cho số phận của nó,bọn chúng là xã hội đen và tôi chắc chắn thằng bé sẽ trở thành người máu lạnh như chúng nếu để nó ở lại…Đang định đứng dậy trốn đi thì bên ngoài hô
Bên ngoài: ngài chin…
Tôi ngạc nhiên khi anh ta mở cửa vào với bộ đồ bằng da rất ăn chơi không giống phong cách mặc áo đen mọi lần mà tôi thấy anh ta mặc,đầu cũng vuốt dựng lên chứ k để rũ mái…
Chin: Đi thôi
-Đi …đi đâu
-Chẳng phải cô nói nó là con của tôi mà tôi sẽ đưa nó và cô đến nơi an toàn…
Tôi thấy tính cách của anh ta thay đổi hoàn toàn anh ta nói giọng đầm ấm hơn và ánh mắt cũng không sắc bén như mọi lần mà cũng trìu mến hơn…
-Dù sao thì nếu anh hiểu ra chuyện tôi mong anh nuôi dưỡng nó thật tốt
-Còn cô
-Tôi sẽ chăm nó đến khi nào tôi phải rời đi tôi sẽ ra đi…tôi cũng còn có mục tiêu phải hoàn thành…
-Nắm lấy tay tôi,tôi sẽ giúp cô hoàn thành mục tiêu…
Tôi lưỡng lự rồi tóm lấy tay anh ta như một phản xạ,Gấu có thể sẽ về với mình nếu như có hắn trợ giúp …chắc chắn rồi hắn là ai cơ chứ…
Chin dắt tay tôi băng qua hành lang đám người cúi đầu…ông nội anh ta đứng trước mặt nhưng anh ta ngang nhiên bước qua
Ông nội: Chin nó bây giờ ngầu như này sao…này thằng mất dậy nhìn ông không chào à …Này …
Thư kí: Tôi cũng k nhận ra mất
-Sao nó thay đổi đến vậy nhỉ hay do 5 năm không gặp giới trẻ đã đổi khác
-Theo tôi được biết ngài Chin luôn là người chỉn chu và chỉ mặc áo đen…chuyện này hơi lạ…
Ra bên ngoài tôi thấy Chin lái con xe mui trần màu nõn chuối chói loá…
Chin: Lên xe đi
Ngồi cạnh mà anh ta nhấn ga như một kẻ điên…Chiko nhìn còn đứng hình người
Chiko: Ai…ai kia…
Tôi: Này anh anh vi phạm giao thông nghiêm trọng đấy
-Cô sợ à
-Tôi k sợ nhưng k thích vi phạm
-Luật do người ghi ra thì người cũng có thể xoá được
Anh ta đeo chiếc kính lên rồi còn nháy mắt với tôi…tay anh ta vòng sang vai tôi
-Anh làm trò gì vậy
-Cô là mẹ của con tôi tức là vợ của tôi thì giữa chúng ta k nên có khoảng cách chứ nhỉ
Tôi gạt tay anh ta
-Anh im đi anh biết thừa tôi kp người sinh ra Bin…
Anh ta cười rồi bỏ xì gà ra hút…bên cạnh có chiếc xe đỗ lại,người bên trong thò đầu ra là Akira
Akira: Ngài chin mau dừng xe lại,ngài đang làm hỏng hết nhân phẩm của ngài ấy đấy
Tôi thấy khó hiểu ngài ấy…anh ta chẳng phải là đang ở đây sao?
Tôi: Anh rốt cuộc là ai vậy
Chin bật cười
Chin: Anh á…anh là chin nhưng là chinsu
-Tên một loại tương ớt của nước tôi đấy
-Vậy à…( Chin cười lớn)
Anh ta nghiêm túc bỏ kính xuống nhìn vào tôi mặc cho Akira bên xe kia gào hét…
-Ta là Chinsu một nhân cách khác của Chin
Akira: Ngài có thể vuốt đầu ít keo hơn được không ngài chinsu…
Tôi ôm thằng nhỏ trong tay ngạc nhiên …con người đa nhân cách…ôi trời ơi….
Vừa nói xong tôi thấy ánh mắt anh ta nhìn tôi đổi lại vẻ lạnh nhạt,sắc bén …anh ta quay đi vẫy tay
Akira: Ngài chin…hắn xuất hiện nên tôi không thể nào ngăn cản ,k hiểu sao bao lâu nay hắn không xuất hiện mà nay lại thế này…
Chin dùng tay vuốt tóc xuống rồi lặng lẽ bước xuống xe
Chin: Từ khi gặp cô ta hắn lại trỗi dậy có lẽ hắn thích cô gái đó…
Akira: Vậy phải làm sao bây giờ ngài chin
Chin: Gϊếŧ cô ta đi…
-Vậy đứa bé thì sao ạ
-Cho nó đi theo cô ta…
Tôi nghe thấy liền nhẩy sang bên lái…
Tôi: Loại thú chứ không phải người…anh k bh gặp lại tôi đâu mà gϊếŧ với chóc đúng là loại dở người lúc nắng lúc mưa…
Akira nhìn Quyên nói vào mặt Chin rồi phóng xe đi…Chin đứng gương mặt cắt k còn giọt máu…
Chin: Tao đổi ý rồi đưa cô ta về biệt phủ…
-Vâng
-Ta sẽ kết hôn với đứa con gái điên và láo xược ấy…
-Dạ cái gì ạ…ôi cha mẹ trời đất thánh thần ơi ngài đang tính toán gì vậy???
--------- Chương 19Tách…tách…tiếng nước chảy trên sàn nhà…tiếng sôi ùng ục của nước sôi…Chin anh ta đang nằm bơi ngửa đắm người vào hồ tắm giữa phòng dưới căn hầm trong phòng anh ta…cô gái với đôi môi đỏ không mặc đồ trần như nhộng bước xuống hồ hôn từ chân Chin lên đến bụng anh ta…
Chin dơ bàn tay anh ta lên rồi nhìn nó…” Có rất nhiều bí ẩn bên trong tôi điều đó làm cho tôi thay đổi rất nhiều,đưa tôi vào giấc ngủ trói chặt thân thể của tôi khiến cho kí ức hoàn toàn biến mất”…
Chin nhắm nghiền đôi mắt…
Tôi gõ cửa gào thét mà không ai nghe,họ đưa Bin đi rồi nhốt tôi lại và nói rằng
Akira: “ Ngài chin và cô sẽ kết hôn vào ngày mai”
Tiếng tôi đập cửa mà họ chẳng ai phản ứng …” Các người mau thả tôi ra tại sao lại ép tôi cưới hắn,tôi không thích anh ta ,có ai nghe thấy không vậy”…
Hariko em gái Chin đứng bên ngoài cửa đôi mắt buồn rũ xuống
Hariko: Tại sao anh ấy lại có quyết định như vậy ?
-Cái này tôi cũng k rõ có thể muốn Bin có một thân phận tử tế
-Anh ấy nói không nhận thằng bé ,tôi và anh ấy lớn lên từ bé bên nhau vậy mà rốt cuộc anh ấy nghĩ gì đến tôi chẳng hề biết ,đối vs gia tộc phải có con để có thể vững chắc còn anh ấy lại là kẻ k có tham vọng ngồi vào ghế đó chắc chắn đối vs Chin con là thứ anh ấy chưa bh để vào trong đầu…
-Ngài ấy đã quyết thì k ai có thể ngăn cản được…
Tại dịnh thự của tộc yakuza
Chiko và mẹ anh ta ngạc nhiên khi thấy tấm thiệp mời
Chiko: K thể nào,không thể
-Sao thế con quen cô dâu à
-K thể lấy cô ấy được cô ấy là của con
-Thằng điên này nói cái gì vậy ,cô gái đó là con nhà ai tại sao Chin nó kết hôn nói mẹ nghe xem
-Con k biết …con đang ngắm cô gái này…
-Rốt cuộc nó là ai?
-Chẳng là ai cả …
Chiko buồn bã đi ra ngoài…
Tại sảnh chính
Ông nội: Con trai anh cưới vợ mà sao anh im tịt cái mồm lại vậy
-Nó cưới vợ nên con hơi ngạc nhiên chút thôi…
-Trai lớn lấy vợ gái lớn gả chồng có gì mà ngạc nhiên xưa anh có 19 lấy vợ nó giờ 36 mới lấy anh làm tôi ngạc nhiên hơn nó đấy
-Sao bố cứ phải so sánh
-Nó có con rồi ta có chắt trai rồi còn anh có đít nhôm rồi đấy
-Nó có con vs ai từ bao giờ
-Với cô gái nó kết hôn đứa trẻ 5 tuổi thằng bé kháu khỉnh đẹp trai y như thằng Chin ngày bé…chuẩn bị đi cháu trai ta kết hôn các chi nhánh mở tiệc hoa lan…trải hoa từ ngoài đường và xung quanh nơi nó ở 10km số …rượu trong lễ cưới phải là rượu quý ta ngâm lâu năm nay…
-Nó mời mở rộng à
-Phải nó lại muốn mở rộng
-Sao nó lạ hơn con nghĩ vậy bố
-Con anh mà anh không biết a lại đi hỏi tôi…
Tôi hét lên khi bị lột lông chân…họ đang massage thân thể và mặt tôi
Nhân viên: Phu nhân đừng lo chúng tôi sẽ khiến ngài ấy k thể rời mắt khỏi cô
-Này cái gì rời tôi k cần đâu…
Họ cắt tóc rồi lột xác toàn bộ cho tôi…thế nhưng tôi không cam lòng…Hariko mở cửa vào
Hariko: Sắp là cô dâu của anh tôi rồi cô có cần tôi đón mẹ cô tới k
-Không đừng…tôi k thể lấy anh ta được
-Tại sao vậy
-Như cô nói anh ta và tôi là hai thế giới ,hắn lại là kẻ muốn gϊếŧ cả con mình nếu ở bên hắn Bin sẽ nguy hiểm
-Cô nghĩ bh cô ra đi cô sẽ trốn dc sao
-Tôi nhất định k thể kết hôn
-Lời nói của anh tôi có trọng lượng vs toàn bang phái yakuza khắp thế giới vậy mà cô nói k kết hôn thì khác gì cô đang tự mang hoạ đến cho Bin…cư xử khôn khéo của cô chính là ở bên anh ấy và chăm sóc cho Bin …
-Tôi còn có mục tiêu phải hoàn thành
-Ở vs người có tiền càng dễ hơn chứ sao,cô vs cái án trong người liệu có thể xin dc cv tử tế nào không,tự cô suy nghĩ đi…
Hariko vừa đi thì tôi nắm chặt tay…Bin giờ nó có đang khóc không,khổ thân thằng bé …
Bin sau khi đi từ phòng Chin ra thằng bé gương mặt lầm lỳ…Akira đưa thằng bé đến chỗ Quyên…
Tôi thấy Bin thì cười rạng rỡ ôm chầm lấy con…
“ Bin nhớ mẹ không”
-con nhớ mẹ lắm
-Mẹ sẽ đưa Bin đi khỏi đây mẹ hứa đấy…
Thằng bé giật tay khỏi tay tôi
Bin: Bin ở đây và không đi đâu cả mẹ cũng ở đây với Bin nhé
-Ơ sao thế con…
-Con chỉ ở đây thôi mẹ kết hôn vs bố con nhé
Tôi ngạc nhiên trước việc thằng bé thay đổi hoàn toàn thái độ…người đến nói sau vai tôi “ cô dâu nhanh lên nào đến giờ trang điểm và thay đồ rồi”
-Bin này ,Bin có yêu mẹ không
-Bin yêu mẹ Quyên nhất trên đời
Tôi ôm lấy con rồi rơi nc mắt “ Bin ngày nào giờ lớn thật rồi ,mẹ không thể lấy bố Bin được vì giữa mẹ và bố Bin không có tình yêu”
-Bố nói con sẽ chết nếu mẹ không nghe lời
-Sao thế sao hắn nói gì với con…
Akira: Tôi nghĩ cô nên đi thay đồ đi thằng bé cần nghỉ ngơi để chờ đến giờ làm lễ,quan khách đang chờ rất đông bên ngoài rồi…
-Anh ta cho thằng bé uống gì vậy sao trông nó mệt mỏi vậy
-Ngài ấy cho uống độc của hoa lan ,nếu cô k nghe lời thằng bé sẽ k có thuốc giải
-Thằng bé là con anh ta cơ mà
-Ngài ấy chưa bao giờ thừa nhận nó
-Thật dã man…anh nói vs anh ta tôi từng có ck con và từng đi tù và…
-Quá khứ của cô ngay khi cô bước vào đây ngài ấy biết hết cả và tất nhiên chuyện của cô k đáng để ngài ấy bận tâm,hãy nghĩ đến hiện tại…
Bin ngất trên tay Akira…họ bế thằng bé đi …tôi như chết lặng…dường như anh ta đang thật sự áp đặt điều gì đó lên cô gái mới quen như tôi…
Chin đứng trước gương thay vest đỏ lịch lãm,anh ta gương mặt lạnh nhạt đang cài bông hoa lên ngực áo thì ngã quỵ….” Chinsu không được,mày không được ra lúc này…”
Tôi trong chiếc váy cô dâu trắng tinh khôi ngồi chờ trong phòng…cửa mở ra…tôi thấy chú rể trong bộ vest đỏ lịch lãm tóc vuốt dựng nước hoa thơm ngào ngạt…nhưng tay lại cầm con gà…anh ta nhìn tôi cười tươi rạng rỡ rồi nói lớn “ Nói nghe em ơi yêu gì lâu lên kiệu hoa đi nào,sính lễ trầu cau bao bạn bè mừng chúng ta nên duyên “ ( tôi thấy anh ta dơ con gà lên trước mặt tôi )
-Đây là bạn bè à ,đây là con gà mà anh là…Chinsu
Chinsu nắm tay tôi bên kia tay cầm con gà rồi đi ra bên ngoài trước sự chứng kiến của họ hàng và ông và bố anh ta…
Chinsu: Sóng gió ngoài kia em đừng lo có bờ vai anh này ( vặt cổ con gà rồi ném xuống đất ý bảo tôi bước qua)
Tôi giật mình rồi vẫn nắm tay chinsu bươc qua con gà…
Ông nội: Sao bây giờ nó tếu táo thế nhỉ
Bố Chin: Mau ra chào quan khách…
Chinsu nắm tay tôi chạy qua tất cả rồi lên chiếc xe mui trần…
Akira: Ngài chinsu xin đừng làm
-Ta không phải chủ nhân của ngươi k cần khách sáo
-Nhưng thân thể đang là của ngài chin mà
-Thân thể thì ta và hắn là một…
Chinsu phóng xe đi rồi thấy tôi buồn bã
Chinsu: Hắn làm gì cô rồi
-Anh đèo tôi về đi ,hắn cho Bin uống thuốc độc rồi
-Chin ơi là chin …Quyên này tôi sẽ giúp em thoát khỏi hắn
-Cách gì vậy
-Nhưng có điều kiện
-Điều kiện gì
-Làm bạn gái tôi nhé
-Sao anh lại chọn tôi,tôi và anh k liên quan gì cả hơn nữa tôi cứ nghĩ đa nhân cách là chỉ có trên phim thôi k ngờ có cả ở ngoài đời thật…
-Tôi không phải là một góc khuât nào đó của Chin mà là từ nỗi đau của hắn mà hình thành
-Nỗi đau gì vậy
Chinsu thay đổi sắc mặt rồi quay sang nhìn tôi
Chinsu: Tôi ôm em một cái được không?
Tôi chưa trả lời thì Chinsu ôm chầm lấy tôi
Chinsu” Anh yêu em,từ lâu …rất rất lâu rồi”
Tôi rợn tóc gáy khi nghe câu Chinsu nói…
Chinsu” Kí ức chỉ mình tôi nhớ là đủ em không cần nhớ tới”…
Chinsu đẩy tôi ra rồi phóng xe đi rất nhanh…tôi nghĩ mãi không nhận ra gặp anh ta ở đâu mà anh ta bảo rất lâu rồi…đến trước một hàng cây dẫn vào một ngôi mộ…
Chinsu: Đây là mẹ anh ,mẹ ơi đây là vợ của con hôm nay con đã cưới cô ấy …con đã làm đúng ý nguyện đúng không mẹ
Một ngôi mộ của phụ nữ mất khi tuổi đời còn khá trẻ hưởng thọ 45 tuổi…” Trần Hương Lan”..
Tôi thấy Chinsu bật khóc trước mộ mẹ anh ta…khóc như đứa trẻ…mẹ anh ta là người Việt Nam…
Chinsu: Chin hắn là kẻ có tất cả ngoại trừ kí ức,những gì đau khổ nhất hay những gì về em hắn đều không thể biết tới…trái tim hắn vô cảm vì nỗi đau này tôi đã gánh chịu cho hắn rồi …
-Tôi không biết đó là gì nhưng mọi chuyện rồi sẽ qua ,nhất định sau cơn mưa trời sẽ lại nắng
Tôi đưa bàn tay mình ra “ nắm lấy tay tôi rồi sẽ qua”
Chinsu tóm lấy tay tôi rồi ôm chặt hôn lên môi tôi…tuyết rơi xuống…tôi cảm giác nụ hôn ngọt ngào của Chinsu thật sự như đã từng yêu mình vậy…anh ta ghì chặt tôi sợ vội nhắm mắt…nụ hôn ngừng lại …tôi mở mắt thấy anh ta ánh mắt sắc bén…tôi sợ lùi lại rồi bỏ chạy vừa đi vừa lau miệng trong chiếc váy cô dâu trắng tinh khôi…
Bàn tay tóm lấy tay tôi…
“ Ta cần biết hắn vừa nói gì với cô”
-Buông tay tôi ra ( tôi quát lên)
-Cô thích chết à ( anh ta giật mạnh tay tôi)
-Làm ơn buông tha cho tôi cả anh và hắn…cả hai người
-Hắn nói gì nói nhanh
-Hắn nói yêu tôi được chưa ,yêu từ rất lâu rồi …
Tôi và Chin nhìn nhau dưới trời tuyết dường như giữa chúng tôi có kí ức nào đó bị lãng quên chăng?
–
– [ ]
--------- Chương 20Tay Chin rút điện thoại ra đoạn ghi lại hình ảnh mà Chinsu dùng điện thoại tự quay hình ảnh Quyên mặc váy cô dâu…Chinsu đứng quan sát Quyên một cách lặng thầm…rồi bất chợt Chinsu nói vào máy “ Mày có thấy cô ấy đẹp không Chin,cô ấy là cô gái đẹp nhất trong đời tao”…
Chin nắm chặt điện thoại dưới trời tuyết rồi quay lên xe
Akira chạy như kẻ điên đến
Akira: Tôi bây giờ mới định vị được ngài Chin…
Thấy Chin như kẻ mất hồn bên trong xe
Akira: Ngài Chin …ngài sao vậy ?
-Hắn yêu con bé đó rồi ,hắn chắc chắn rất yêu con bé đó
-Ý ngài nói là ngài Chinsu thích cô Quyên nhưng tại sao?
-Ta phải giữ cô ta ở lại bên mình để tìm câu trả lời ,ta chăc chắn phải gϊếŧ chết nó …
Tôi trong bộ váy cô dâu chạy dưới trời tuyết ra đến đường cái thì bị chặn lại …vài người phụ nữ áo đen cúi chào
Áo đen: “ Phu nhân chúng ta phải quay về làm lễ cưới rồi”…
-Tôi k muốn về
-Cậu Bin đang chờ cô đấy ( nói ý nhắc khéo)
-Bin…
Tôi nghĩ tới thằng bé rồi lặng lẽ lên xe…cái cảnh ảm đạm của con đường dẫn vào ngôi mộ khiến lòng tôi nặng trĩu…
Cánh cổng mở ra tôi bước vào bên trong ,tiếng vỗ tay ,tiếng cười nói của mọi quan khách ,bảo vệ nghiêm ngặt từ trong ngoài đường lớn…tôi từng có một người đàn ông đi qua cuộc đời ,k có hoa,k có váy cô dâu ,không có lễ cưới và một nỗi đau cả về thể xác lẫn tâm hồn từ khi còn là một cô sinh viên nhỏ bé…vậy mà giờ đây tôi đang đứng ở nơi này với một lễ cưới long trọng ,đầy hoa cùng vô vàn lời chúc phúc thế nhưng người đàn ông lịch lãm trong bộ vest đỏ đó chắc chắn không tự dưng mà cưới tôi,không tình yêu,không ràng buộc vậy nên dù cho có hoa hay có váy cô dâu thì người anh ta mong muốn cưới chắc chắn không phải tôi…
Ông nội của Chin đưa tay cho tôi
Ông: Quàng tay ta cháu dâu ,ta sẽ đưa cháu đến bên cháu trai của ta…quá đẹp trai đúng không ( ông nội cười như được mùa)
Còn Chin…anh ta mặt lạnh tanh đứng lặng lẽ trên bục…
Người dẫn: Ngài Chin của chúng ta đã quyết định kết hôn với cô Quyên ở tuổi 36
Ông nội: Sao cứ phải nói tuổi của nó làm cái gì nhỉ bỏ qua đi
Người dẫn: À vâng …tôi sửa sai ngay ạ…ngài Chin xin hãy đưa tay ra đón lấy tay cô dâu
Chin đưa tay ra phía trước ánh mắt anh ta khiến tôi sợ
Ông nội: Cháu dâu làm gì vậy mau nắm lấy tay cháu ta đi…
Tôi đặt lên tay anh ta…cũng là nắm tay nhưng Chinsu nhẹ nhàng còn anh ta tôi cảm giác khô khan và lạnh nhạt…
Người dẫn: Dạ vâng râu tôm nấu với ruột bầu chồng chan vợ húp gật đầu khen ngon …dạ vâng con kiến mà leo cành đa leo phải cành cụt leo ra leo vào và con kiến mà leo cành đào thì lại leo vào cành cụt lại leo vào leo ra
Ông nội: Này câu này móc ở đâu ra đấy,ta chả hiểu gì
-Dạ là câu hay nói ở quê cô dâu ạ xong mới đến câu ở quê mình
-À ra vậy ,ha ha đúng là người của tộc yakuza dẫn chương trình hay xì khói
Bố chin: Bố nói nhiều nhất đấy
-Tao nói dc câu nào ( hai bố con tranh cãi)…
Người dẫn: ngày kết hôn là ngày giữa cô dâu và chú rể sau nhiều lần tìm hiểu ngài Chin của chúng ta đã phải lòng cô Quyên đây…và dù sung sướиɠ hay khổ đau hai người vẫn bên nhau chứ ( đang trao nhẫn)…
Chin: Nếu khổ vẫn ở cạnh nhau tình yêu tốt chẳng như vậy đâu?
Chin đeo nhẫn lên tay tôi,tôi nhìn anh ta,lời nói này thật sự khiến tôi suy nghĩ…
Người dẫn: Cô dâu xin hãy đeo cho chú rể ạ
Tôi đeo lên tay Chin,anh ta rụt tay lại khi tôi vừa đeo…
Chiko đứng từ xa nắm chặt tay…mẹ anh ta nắm tay con trai
Mẹ chiko: Đàn bà còn rất nhiều nhưng sự nghiệp chỉ có một,con hãy nên nhớ điều này…Con bé đó sẽ k sống được quá 5p nữa đâu
-Mẹ đã làm gì cô ấy vậy ,mẹ nói đi…
-Bó hoa cưới đó …
-Không thể ( định chạy đi giật hoa cưới mẹ anh ta giữ tay lại)
-Mẹ tuyệt đối k để con mắc sai lầm,chỉ cần con di chuyển chỗ mẹ sẽ tự sát ngay tại đây…nó đã hít từ khi ở trong phòng chờ giờ cũng đến lúc phát huy tác dụng rồi ( cười nhẹ)
Người dẫn: Xin mời cô dâu chú rể bước lên phía trước để uống rượu chúc phúc …
Chin bước lên trước còn tôi thấy cổ họng nóng lên ,tay chân bủn rủn lại,bàn tay như bị kiến cắn nhưng tôi cố chịu…không cho phép bản thân gục ngã tại nơi này …
Người dẫn: Cô dâu xin mời bước lên
Tôi cố nhấc chân lên di chuyển lảo đảo…hơi thở yếu dần đi…
Người dẫn : Xin hãy cầm ly rựou lên gửi lời cám ơn quan khách…
Chin thấy Quyên có vẻ chậm chạp gương mặt biến sắc…
Chin dơ ly rượu lên rồi nói nhỏ với người dẫn” kết thúc nhanh đi”
Tôi vẫn cầm ly rượu nâng lên cúi đầu…vừa cúi đầu thì máu từ mũi chảy xuống sàn…tôi tóm lấy tay Chin
Tôi: Tôi hình như có vấn đề rồi…
Chin nhìn thấy máu chảy xuống bó hoa trên tay ướt cánh hoa hồng trắng …Anh ta quay người lấy khăn ở túi áo lau máu mũi cho Quyên một cách che chắn khéo léo rồi bế Quyên lên
Chin: Ông hãy tiếp khách cho cháu
Ông: à ờ…ôi cái thằng chưa gì mà đã thế đúng cháu ta có khác ha ha ha
Bố Chin: Nó giống con
-Thì sao
-Con giống bố
-Thì làm sao
-Đều máu gái chứ sao
-Con cái mất dậy mày ăn nói thế với bố mày mà dc à ( lại tranh cãi)…
Chin bế Quyên về thẳng phòng của mình
Akira: Cô ấy sao vậy
Hariko: Trúng độc rồi
Chin quẹt máu trên mũi Quyên rồi ngửi
Chin: Độc hương xà
Hariko: Vậy chị ấy có qua khỏi không ạ
Chin: Giờ trông vào số phận thôi,akira mau ra sau vườn của ta hái những lá này hấp cách thuỷ 10p sau đó mang đến đây…
Akira: Vâng ạ
Chin: Hariko mau lấy cho anh con dao hơ lửa sát khuẩn cho anh
-Vâng
Cầm trên tay con dao Chin phân vân
Hariko: sao vậy anh
-Em đứng bên ngoài bao giờ anh gọi hãy vào
-Vâng…
Chin cắt cổ tay anh ta lấy máu của anh ta hoà vớt bát thuốc trên bàn…sau đó anh ta kéo áo Quyên xuống toàn bộ phần ngực lộ ra…Chin lấy con dao cứa ở mép trái gần tim rồi máu chảy ra toàn màu đen anh ta lấy miệng mυ'ŧ hết ra …
Hariko bên ngoài buồn bã
Hariko: ở bên anh ấy chị ấy liệu có thể sống quá 3 tháng
Akira: Hơn chứ cô ấy khác những cô gái khác…là người khiến ngài Chinsu xuất hiện,khiến ngài Chin lo lắng ,lần đầu tôi thấy ngài Chin có vẻ mặt lo lắng đến như vậy
-Anh sai rồi anh ấy chỉ đang tìm hiểu xem tại sao chinsu lại yêu cô gái ấy mà thôi
-Nếu như…ngài Chin cũng…
-Không thể …anh đừng nói chuyện hoang đường…
–
–
[-]
--------- Chương 21Bát thuốc trên bàn Chin dùng thìa đưa thuốc vào miệng Quyên nhưng Quyên mê man k uống dc nên Chin dùng miệng mớm thuốc cho Quyên…
Chiko ngồi trong góc phòng vừa uống rượu vừa cười…” giá như cô không quen hắn sẽ tốt biết bao”…
Tôi mở mắt thấy Bin đang nằm cạnh tôi…
Bin: Mẹ ơi mẹ ốm ạ
-Mẹ không ốm đâu mẹ khoẻ lắm
Tôi định xoay người thì thấy ngực nhói đau…
Hariko: Bin lại đây mẹ cần nghỉ ngơi đi ra chơi với cô đi cô mới mua xe đua cho Bin này
Bin: Vậy mẹ nghỉ đi con đi chơi chút xíu nhé
-Uk con đi đi ( tôi cười khi thấy thằng bé vui vẻ)
Hariko: Cô k sao là tốt rồi,trúng hương xà mà vẫn sống thì chỉ có là anh tôi đệ nhất giải độc mới cứu được cô đấy
-Tại sao tôi lại bị trúng độc vậy
-Tôi nói rồi làm người đàn bà bên cạnh anh ấy rất nguy hiểm…
-Anh ấy đã cứu tôi à,là chin hay là chinsu vậy
-Tất nhiên là anh tôi,chinsu chỉ là một mảng nào đó trong anh tôi thôi …cô nghỉ ngơi đi…
Tôi đứng dậy cởϊ áσ nhìn vết băng ở phần ngực …tôi gãi đầu “ bị trúng độc thì liên quan gì đến chỗ này nhỉ…nhưng mình nợ anh ta …người đàn ông lạnh như tảng băng đó đã cứu mình…
Chin tập kiếm trong phòng cùng akira…mồ hôi nhễ nhại…
Akira: Ngài Chin ông nội ngài nói phải về lại mặt ạ
-Nói ta bận
-Cô dâu mới cần làm đúng tục lệ mới được công nhận thưa ngài
Chin lặng yên không nói gì đi ra ngoài qua hoa viên thấy Quyên đang thả diều cho Bin…chạy mãi diều không lên…
Chin: Có vẻ cô ta nhanh phục hồi nhỉ
-Dạ vâng nhờ ơn ngài nên cô ấy k sao rồi,mà tại sao ngài Chinsu đột nhiên không xuất hiện nữa vậy…
-Ta cũng không biết có thể hắn đang ấp ủ chuyện gì đó vs cô gái kia,tóm lại lúc ta là hắn thì phải để ý
-Dạ vâng…tôi chuẩn bị xe cho ngài về lại măt cho đúng tục lệ nhé…
-sao cũng được…
Chin ngồi trên xe mà cu Bin sợ anh ta cứ nép vào tôi
Tôi: Đây là bố con mà sao lại sợ vậy
Bin: con sợ lắm
Tôi: Gọi bố đi,anh cười lên tí xem nào
Chin: Ta không phải người sinh ra nó
Tôi: Vậy ai sinh ra Bin
Chin: là mẹ nó
-Anh…tôi chấp nhận cuộc hôn nhân này vì thằng bé
-Thì sao?
-Vậy anh nên công nhận thằng bé chứ
Chin lặng yên k nói gì
-Anh nuốt lời à
-Ta chưa bh hứa vs cô sẽ thừa nhận nó
Tôi định dơ tay tát anh ta thì anh ta giữ tay
-Đừng hỗn láo hãy biết giữ thân phận của mình ( đẩy tay tôi ra tím bầm tay)
-Được vậy tôi sẽ đưa Bin đi,chúng tôi k thể làm trò đùa của anh được…
-Nếu có thể cô cứ đi…
-Thằng khốn …
Tôi k nói câu gì cả quãng đường rồi chỉ ôm Bin…
Vào tới biệt phủ nhà yakuza đi qua hồ cá nơi này tôi lại thấy rất quen…mình từng đến đây chưa nhỉ…
Tiếng điện thoại của mẹ Quyên vang lên…bên kia đầu dây là bố Quyên
Mẹ Q: Gọi tôi làm gì nay rồng hỏi thăm tôm à
-Tôi bị bệnh rất nặng và cần con cho máu vì là dòng máu hiếm
-con …ông coi nó là con từ khi nào thế,thôi biến đi
-Tôi rất cần mà
Mẹ Quyên cúp máy rồi tỏ ra lo lắng…
Đi qua thấy mẹ Chiko đang chơi cờ rồi cười cợt với mấy bà phu nhân
Chin: Akira đưa Bin và Quyên vào trước đi
Mẹ chiko: Ô xem ai đây,nay cậu cả lại có nhã hứng đứng lại đây chào tôi sao
Chin: Tôi đâu có chào bà,tôi đang nhìn cảnh vật nơi đây đó chứ
-Vậy chứng tỏ cậu cả vô tâm chẳng về nhà xem nhà có gì thay đổi
-Tôi định chờ bản thân quyết định được nơi này thay đổi thì về cả thể ( ý lên nắm quyền) đâu có muộn phải không
Mẹ chiko đứng rồi ộc máu mồm ra…
Chin: Ấy có lẽ trời trở lạnh nên phu nhân đây mệt rồi,người đâu đưa phu nhân về nghỉ ngơi đi ,à tôi nhắn bà một câu đừng động vào thứ gì của tôi kẻo bà lại mất đi thứ tương tự đấy
Thư kí của mẹ Chiko: Phu nhân ơi có chuyện rồi vợ cậu chiko đột nhiên bất tỉnh…
Chin quay đi khi mẹ Chiko ngã quỵ với miệng đầy máu,Chin cười nhẹ rồi bước đi…
Tôi dắt tay Bin đi qua một cái cây hoa giấy lâu năm nhưng thân to và rất cao…hoa giấy trắng rơi phủ đầy mặt cỏ…đột nhiên tôi sợ khi nhìn thấy cây hoa giấy trắng
Tôi ngã quỵ rồi thấy đau bên l*иg ngực trái
Akira: Cô sao thế vẫn đau à…
Quyên: Đau quá,sao vậy…đau quá ( nước mắt chảy ra)
Chin bước vài bước đột nhiên đôi mắt đổi ánh nhìn…dùng tay vuốt ngược tóc lên …
Chinsu lại xuất hiện anh ta đứng từ xa nhìn Quyên đang đau đớn khi nhìn cây hoa giấy
Chinsu: Chỉ tại mình cãi số yêu nhầm chỗ ngoan cố dẫu bao giày vò…
Chinsu đứng từ bên này rơi nước mắt nhìn Quyên cũng đang khóc một cách đau đớn…trên đời sợ nhất là kí ức bị lãng quên…
– [ ]
--------- Chương 22Trên đời có những thứ tình yêu dù có cố xoá nhoà hay huỷ đi mọi điều thì cũng sẽ có ngày kí ức vẫn sẽ dần dần quay lại…
Akira lặng yên khi thấy Quyên khóc lăn lộn trên nền cỏ xanh dưới những cánh hoa giấy trắng…
Bin: Mẹ ơi mẹ sao vậy,mẹ đau rồi ( Bin khóc)
Ánh mắt của Chin nhìn tới chỗ Quyên…anh ta bước tới dưới những cánh hoa giấy trắng đưa bàn tay ra trước mặt Quyên
Chin: Đứng lên đi đừng làm ta xấu hổ
Quyên ngẩng mặt lên với đôi mắt đỏ ngầu
Quyên: Tôi…tôi cảm thấy rấT đau lòng
-Tại sao?
-Tôi cũng không biết rằng tại sao chỉ biết hoa giấy trắng ,cây hoa giấy trắng này làm tôi rất đau lòng…
Chin: Akira đưa cô ta vào trong trước đi…
Chin đứng nhìn cây hoa giấy trắng lặng yên…chiko đi tới nói từ sau lưng
Chiko: Nhớ lúc nhỏ chúng ta hay tới chỗ này chơi ngày đó …
Chin: Ngày đó chúng ta không còn nhỏ nữa
Chiko: Vậy anh vẫn nhớ về chuyện ngày đó chứ,cái cây này là cây hoa giấy mà mẹ anh tự tay trồng…
-Vậy à,anh lại chẳng nhớ gì vì đầu anh chỉ nhớ những thứ đáng nhớ mà thôi…
Chin quay đi khuất,Chiko cười như kẻ điên phía sau Chin…
Chiko: Thứ đáng nhớ sao,em đang tự hỏi thứ đáng để anh trai cao quý đáng nhớ là thứ gì?…
Bố của Chin và Chiko đứng trên lầu cao chứng kiến mọi chuyện
Thư kí: Tại sao kí ức tuổi 20 của cậu Chin lại bị mất đi vậy ạ
Bố Chin: Đến tao cũng chẳng thể biết cái đó chỉ có bố của tao biết chỉ có ông ấy mới biết tại sao thằng bé bị mất đi kí ức …
Ông nội của Chin tới bàn ăn …ông cười vui vẻ trên tay bế Bin
Ông: Hôm nay phải nói là đã lâu lắm rồi cả nhà ta mới có ngày đoàn tụ thế này,tôi rất vui ,vui hơn nữa là có chắt,thật sự quá vui…( ôm mặt khóc lóc)
Bố chin: Thôi bố có để cho mọi người ăn không?
Mẹ chiko: Bố đang vui ,một nụ cười bằng mười thang thuốc bổ đó ạ…
-phải đấy cái thằng…cứ để tao cười tí xem nào,à vợ Chiko năm nay cố gắng sinh cho dòng tộc yakuza ta một đứa chắt nữa nhé
Vợ chiko: Dạ vâng cháu đang cố gắng ( nhìn sang Chiko nhưng Chiko đang nhìn Quyên)…
Ông: Chin này bên phía Bắc đang loạn cháu có thể thay ông dẹp loạn khu phía bắc không?
-Cháu không có ý định tham gia vào công việc của bang phái
Mẹ chiko: Vậy để cho Chiko đi làm ạ
Ông: Tôi đang nói chị đừng có ngắt lời tôi…Ông cần cháu đi lần này,bang chủ phía bắc là kẻ xảo quyệt và ông cần cháu giúp ông
Mọi người lặng yên khi nghe ông nói như cầu xin Chin…
Chin: Nếu đã vậy cháu sẽ giúp ông lần này và chỉ duy nhất lần này
Ông: Cám ơn cháu,nào vợ Chin cũng ăn đi nào…thoải mái lên cháu
Tôi cứ thấy lòng không yên khi ở nơi này…
Về tới biệt thự gỗ Akira vẫn đứng cạnh rót rượu cho Chin
Akira: Hôm nay ngài có vẻ nhiều tâm sự có điều gì tôi có thể chia sẻ không?
-Không ,về nghỉ sớm đi sáng mai tới khu phía bắc
-Bang chủ phía Bắc là kẻ nham hiểm hắn định tạo phản nên sẽ rất mạnh động ngài k nên coi thường hắn ( Thấy Chin lặng yên Akira cúi chào rồi quay đi)
Chin mở tầng hầm đi xuống dưới hầm ,cô gái mặc chiếc váy ngủ mỏng tang màu đỏ nằm sẵn trên giường…
Cô gái: Nay ngài có vẻ k vui
-Ta thấy có rất nhiều thứ khó hiểu từ khi cô gái đó xuất hiện
-Cô gái ? Vợ của ngài
-K hẳn là vợ
-Ngài lấy người ta rồi thì người đó là vợ
-Người ta cưới đến chính ta còn chẳng hiểu tại sao lại lấy cô ta
-cái gì cũng có nguyên nhân của nó sẽ có ngày ngài hiểu ra
-Kí ức tuổi 20 rốt cuộc tại sao ta lại chẳng nhớ gì
Cô gái thay đổi sắc mặt lặng yên cúi đầu…
Bin mở mắt khi thấy Quyên mê sảng
Quyên: Đừng…mẹ ơi con xin lỗi mẹ…
Bin: Mẹ ơi Bin đây mà,mẹ đau ạ
Bin thấy tay Quyên nóng,thằng bé vội vã chạy tới phòng Chin và gõ cửa
Bin: Bố ơi…bố ơi mẹ ốm rồi
Chin vừa mở cửa Bin nắm tay …
Bin: Bố ơi mẹ đau…mẹ nóng lắm
Bàn tay bé nhỏ của thằng bé lo lắng vội vã…
Chin: Đi chậm thôi
Bin khóc lớn: Mẹ khóc nữa
Chin đi tới phòng sờ lên trán Quyên
Chin gọi người
Chin: Đưa thằng bé đi ngủ đi
Bin: Mẹ đau lắm ạ
-Về ngủ sáng mai sẽ thấy mẹ khoẻ
-Bố hứa nhé
Chin lặng người khi thấy thằng bé biết quan tâm Quyên đến vậy ,anh ta lấy khăn vò nước ấm đắp lên trán Quyên…
Quyên tóm lấy tay chin
Quyên: Đừng…đừng đánh con…mẹ ơi con sai rồi xin mẹ đừng đánh con nữa …
Chin thở dài rồi vỗ vỗ thấy Quyên ngủ yên…
Chin: Ngủ đi nơi này ngoài tôi ra không ai có thể chạm vào cô cả…
Cứ vậy quyên nắm chặt tay Chin đến khi bình minh…
Akira choàng áo cho Chin để cpi đi phía bắc
Akira: Ngài đêm qua ngủ ngon chứ ạ
-Ta ngủ ngon,đi thôi…
Hariko đưa cháo cho tôi
Tôi: Anh ta ở đây cả đêm sao
-Đúng vậy sáng thấy cô giúp việc bảo vậy
-Sao tôi k biết gì nhỉ
-Cô sốt cao hôn mê thì ls biết được,sáng sớm anh ấy đã cho người gọi tôi để sang đây chú ý đến cô rồi…
-Vậy sao,vậy gửi lời cám ơn tới anh ta hộ tôi
-Có điện thoại sao cô k tự mình nói cám ơn tôi nghĩ sẽ ổn hơn…
-Vậy để tôi gọi cho anh ta…
Trên xe tới miền Bắc Chin ngủ gật gù trên xe,lần đầu tiên Akira và thuộc hạ thấy Chin ngủ gật…họ tỏ vẻ ái ngại…
Tại nhà mẹ Quyên bà ta gọi “ Con ơi mẹ ốm lắm con về thăm mẹ nhé”
Tôi nghe thấy mẹ nói vậy liền vội vã đi về
Hariko: Cô bảo anh ấy chưa
-Tôi sẽ bảo sau giờ chắc mẹ tôi ốm thật,cô chăm Bin hộ tôi…tôi về xem mẹ tn
-Uk vậy đi đi Bin tôi lo được
Tôi mở cửa về nhà thấy mẹ đang ngồi hút thuốc ở trên ghế
Mẹ: Về rồi à
-vâng con định tính sắp xếp ổn thoả chỗ làm xong sẽ về nói vs mẹ
-Mẹ bị lừa ,thằng bồ nó lừa mẹ một cú đau quá…
-Vậy giờ phải thế nào ạ
-Mẹ sẽ tự vẫn còn ít vàng mẹ để trong hộp con cầm đi còn nuôi con
-Mẹ điên rồi sao phải chết,mẹ đừng nói linh tinh…
-Dây vào bọn xã hội đen chỉ có chết con ạ,hắn đánh bạc rồi nói là thắng bảo mẹ đi vay lãi cho hắn thêm để dồn tiền đánh quả to thế mà…
-mẹ bao nhiêu tuổi rồi sao để còn bị lừa như vậy chứ???
Điện thoại của mẹ reo lên tôi thấy tên của bố
-Mẹ còn liên lạc vs ông ta à
-Kệ đi sắp chết nên gọi đấy ( bà ta chợt nói hớ)
-Sao lại chết hả mẹ
-Kệ đi
-Con hỏi mẹ đấy dù sao cũng là bố của con mà
-Bố gì loại nó
-Mẹ nói đi ông ấy bị sao
-Tao mới bị sao đây này còn ở đấy lo cho thiên hạ
-Ông ấy dù có tn cũng vẫn là người sinh ra con
-Nó có phải bố mày đâu mà sinh ra mày
Tôi thấy mẹ ấp úng
-Mẹ nói vz là sao
-Tao tức tao nói vz đấy quên đi
-K đúng mẹ k bh nói như vậy nghiêm túc đến thế cả
-Về đi…
Tiếng gõ cửa ầm ầm “ Mở cửa đi đến kì đóng lãi rồi”
Mẹ vội vã ra mở cửa
Mẹ” Các anh để tôi hai hnua đủ tiền dc k”
-K dc ,ở đây k dc phép hẹn
-nhà tôi ngoài đứa con gái thì chẳng có gì đáng giá cả…
-Thế thì ngon rồi gán đứa con gái đi là được,làm 1 năm là hết nợ lại có thêm ít tiền đánh bạc mà gỡ biết đâu lại có tiền…
-Vậy cũng được à nhưng mà…Quyên này đến đây làm trả nợ cho mẹ nhé…
-Mẹ…cuộc đời mẹ làm gái là sai lầm vì vậy nên mẹ bán con,mẹ muốn đời con đi theo mẹ phải không
-Mày dù gì cũng có con cũng có 1 đời chồng rồi ,mẹ không bán mày mà mẹ gán nợ ,làm cho nhà chứa đó 1 năm là hết nợ nếu không lãi mẹ đẻ lãi con chúng nó tìm mẹ siết nợ…con tha thứ cho mẹ
Đàn ông: Đi…nhanh lên
Mẹ: Hay các anh cho tôi thư thư chứ con gái tôi nó k làm được đâu
-Không làm được thì kệ cha mẹ con mày bọn tao không quan tâm,đi…
Họ vừa động vào tôi thì tôi bẻ tay hắn vật hắn ngã xuống lấy tay bóp hầu hắn…
Mẹ: Ôi trời
Một tên từ sau lao vào tóm tóc tôi kéo đi…
tên B: Con đĩ này thích chống đối à…làm đĩ như con mẹ mày là sướиɠ chứ khổ cái nỗi gì…vừa dc sướиɠ vừa được tiền cầm về…
Tôi: Buông tao ra mấy thằng chó…
-Nể tình cô em xinh xắn k anh lại cho đi mấy cái răng ý…
Chúng lôi tôi lên xe ,trên xe có hai người đàn bà chờ sẵn chúng vả liên tiếp vào mặt tôi…
Akira người thân cận nhất của Chin đến gõ cửa nhà Quyên
Akira: Có ai ở nhà không nhỉ?
Mẹ Quyên ra mở cửa đon đả
Mẹ Quyên: Anh đây tìm ai
Akira: Tôi đến đón tiểu thư Quyên về biệt phủ dự sinh nhật ngài Chin …
-Tôi chả hiểu các anh là ai nhưng nó đi vắng r
-Cô ấy đi đâu
Mẹ Quyên khóc nức nở
Mẹ Q: Nó bị họ ép đi vào nhà chứa làm gái bán da^ʍ rồi…ai cứu con tôi với…tôi sai rồi
Akira: Cái gì…ối dời…nhà chứa…ôi cha mẹ thánh thần thiên địa ơi người đàn bà của ngài Chin bị….
– [ ]
--------- Chương 23Tôi nghe tiếng các cô gái cười nói tụt quần áo trước mặt mình rồi thay đồ tự nhiên …một cô gái đưa cho tôi điếu thuốc
Gái: Hút đi cho ấm
-Tôi không hút được thuốc
-Mới đến thì thế sau này sẽ hiểu sao điếu thuốc quan trọng đến thế nào
-Tôi bị ép tới đây chứ thật ra tôi không phải bán thân
-Ai mới tới cũng đều bị ép cả và chưa có ai tìm được ra lối thoát ,bọn họ bóc lột tới khi chúng ta chết thì thôi
-Sao cô k trốn đi
-Có chứ trốn nhiều là khác nhưng rồi lại quay về đây họ sẽ cho cô cái thứ mà đến bản thân cô nghĩ đến thứ đó mà sẽ đánh mất chính mình…
Cô gái đứng dậy với chiếc váy hai dây màu trắng khiêu gợi…
Tại phía Bắc…
Bang chủ: Thật ra ngài cũng biết đấy tôi một lòng trung thành chưa hề có ý tạo phản nhưng có nhiều kẻ muốn chia rẽ nên đều gắp lửa bỏ tay người…
Chin:Ta không đến đây để bảo ngươi cúi đầu ta đến đây để giúp ngươi tạo phản thành công
Bang chủ phía Bắc ngạc nhiên trước lời nói của Chin…
Akira gọi cho Chin không được…
Akira: Chắc ngài ấy đang ở trên máy bay rồi đã điều tra ra bọn bắt chưa
Đệ: Tại suối nước nóng KS ạ
Điện thoại reo lên
Hariko: Ông nội tôi đang tổ chức tiệc sinh nhật cho anh Chin bất ngờ ,đưa Quyên về sớm đi trước khi anh tôi về
-Cô Quyên bị bắt đi rồi
-Sao cơ,ai bắt,ai dám
-Bọn chúng là lũ chợ đen buôn người…
-Mau tới đó đi…phải đưa cô ấy về trước khi ông tôi biết chuyện…
-Tôi hiểu rồi
Hariko lo lắng “ Nếu ông biết Quyên không có mặt trong lễ sinh nhật của anh tôi nhất định cô ấy sẽ không được yên”…
Tại ổ mại da^ʍ…
Khách: Em yêu uống rượu đi em đùi em trắng quá cho anh cắn cái nhé…
Tôi: Đừng chạm vào tôi nếu ông muốn còn sống
-Ái chà em đang doạ anh hay đang gây kí©ɧ ŧɧí©ɧ với anh vậy,em biết anh là ai không.
Ông ta vừa đặt tay lên đùi tôi,tôi vùng lên bẻ ngược tay ông ta ra sau…” ái ái con này điên rồi hả làm đĩ mà không cho sờ mày điên hả”
Bảo vệ đi vào họ chỉ trỏ rồi lao vào tóm tay tôi trói lại…tên khách tát bốp vào mặt tôi liên tục
Khách: Đĩ mẹ mày dám bẻ tay tao ,con chó điên …
Tại bữa tiệc sinh nhật của Chin quan khách và mọi người có mặt đông đủ…
Ông nội : Cháu trai của ta về chưa
Hariko: Anh ấy vừa mới về phòng chắc đang thay đồ rồi ạ….
Chin về phòng thay đồ rồi cầm máy lên gọi lại cho Akira
Chin: Sao còn chưa về
Akira: Tôi đi đón cô Quyên nhưng cô ấy bị bắt vào ổ mại da^ʍ rồi ạ
Chin rơi máy xuống đất rồi ngã gục xuống sàn…
Hariko vội vã tới phòng anh trai
Giúp việc: Ngài ấy vừa đi rồi ạ
Hariko( em gái): sao anh tôi không có trong phòng á…giờ tiệc sắp bắt đầu rồi anh ấy đi đâu vậy…
Tiếng điện thoại trên con xe mercedes s600 sang trọng vang lên
Akira: Ngài đang ở đâu vậy ạ tôi đang tới chỗ cô Quyên rồi ngài cứ yên tâm
Ngồi trong xe mặc bộ vest xanh da trời anh ta trả lời “ Nếu cô ta có bị làm sao chúng mày sẽ chết”
-Ngài…ngài Chinsu ạ,ngài xin hãy quay về hôm nay bữa tiệc có thể ông nội sẽ trao quyền thừa kế k thể để ngài Chin bị ảnh hưởng được…( bên kia cúp máy) ngài Chinsu…chết tiệt chúng mày mau chóng đến suối nước nóng KS phải đến trước ngài ấy
Chinsu đeo kính đen lên mắt nhấn ga…
Chinsu: Chờ anh…
Akira tỏ ra lo lắng gọi cho hariko
Akira: Tôi cần cô báo cho bang chủ phía nam đến giải cứu cô Quyên tại suối nc nóng KS càng sớm càng tốt… Chinsu hắn không biết võ sẽ làm nguy hại tới ngài Chin
-Chết thật tôi sẽ làm ngay…nhất định phải đảm bảo tính mạng cho anh tôi
-Nếu là anh cô là một võ sư đẳng cấp thì tôi lại chả lo nhưng giờ hắn là Chinsu…là Chinsu…
Tại bữa tiệc
Cha Chin: Bố k trao quyền thừa kế cho con mà trao cho con trai con thì con sao dám nhìn ai được
Ông: Mày bất tài vô dụng thì làm sao mà chỉ huy được bang phái này
-Con bất tài vô dụng ở điểm nào
-Tao đẻ ra mày chỉ tao hiểu,con mày nó giỏi giang làm tốt thì mày phải vui chứ tranh giành cái gì
-Con không cam tâm
-Hôm nay tao sẽ tuyên bố mặc xác mày muốn nghĩ sao thì nghĩ tao đếch quan tâm…
-Bố sinh ra con hay con chỉ là con nuôi vậy
-Tao ước tao k đẻ ra đứa ngu dốt như mày,hôm nay tao chốt cho nó làm bang chủ phái yakuza này tao mệt rồi muốn nghỉ rồi…
Ông quay đi cha Chin nắm chặt tay đấm tay vào cửa
Họ kéo tôi như kéo một cái bao tải lết trên hành lang…vào một căn phòng họ treo tôi lên rồi dốc ngược đầu xuống một thùng nước,tôi sặc sụa dẫy lên…
Tú bà: Tao nói cho mày biết chỗ tao chưa bh có ai dám đánh lại khách,toàn khách vip cái cỡ mày cả đời cũng k với dc lại còn bày đặt tỏ vẻ cao thượng…
Quân: giờ xử sao hả chị
Tú bà: cho nó hít đi
-Vâng
Họ dí thứ gì đó vào mũi tôi mùi rất thơm
Tôi: Ma tuý
Tú bà: còn ghê hơn ma tuý,mày tiếp khách thì có cái hít còn k tiếp thì mày tự hiểu…
Đêm đến nằm trong phòng tôi thấy người đau như hàng ngàn con kiến đang đốt,tôi thèm cái mùi thơm của cái thứ mà tú bà cho tôi ngửi…vật lên vật xuống cả đêm tôi tự cào cấu thân xác đến tứa máu…
Chiếc xe của Chinsu phanh két trước cửa suối nước nóng KS …anh ta mở cốp cầm thanh kiếm nhật một cách gượng gạo…Hai tên su mô to đứng canh cửa
Su mô: Tìm ai
Chinsu : tìm bố mày
Nói xong chinsu cầm kiếm xiên thẳng vào cổ tên su mô,hắn nằm trên sàn dẫy dụa cổ đầy máu…
Tên còn lại gọi người” Cảnh báo ở cổng có kẻ cầm kiếm xiên chết người rồi”
Hắn vứt máy rồi lao vào ôm chinsu vật ném chinsu văng một đoạn xa…Chinsu chảy máu mồm rồi ngồi cười như kẻ điên…
Chinsu: Tao sẽ gϊếŧ chết hết chúng mày…
Anh ta cầm thanh kiếm đứng dậy lao vào đám người cũng đang cầm kiếm cứ thế họ băm chém nhau máu chảy ướt đẫm nền đất…
Tôi được cô gái giường bên cho một ít thuốc và khi hít xong tôi thấy mình như đang được sống lại lần nữa
Cô gái: ở đây ai cũng là con nghiện cả chỉ có điều bọn chúng cho chúng ta hít kp ma tuý mà là thứ gì đó của riêng bọn chúng…khiến chúng ta mãi mãi k thể thoát ra được…
Tôi ngồi bệt xuống chân tường ôm đầu thì tiếng hét của các cô gái bên ngoài,tiếng quan khách hô nhau chạy…
Gái: Có chuyện gì bên ngoài vậy nhỉ…
Cô gái vừa mở cửa thì tôi thấy
Trước mặt tôi là một người tay cầm thanh kiếm nhật với đầy vết chém ướt sũng chiếc áo trắng…tôi ngẩng lên nhìn
Chinsu: Anh tới rồi,anh sẽ k để ai làm hại em…
Chinsu bước tới chỗ tôi rồi ngồi xuống vén tóc tôi gọn gàng…
Tôi ôm miệng bật khóc khi nhìn thấy máu chảy đầy người Chinsu…Gục đầu lên vai tôi…
Chinsu: Anh chẳng cần ai ,anh chỉ cần em thế nhưng chỉ còn anh nhớ về em …sự thật là chỉ một người giữ một người quên….
Thấy tay Chinsu buông thõng tôi khóc hét lên
Tôi: Anh tỉnh lại đi làm ơn…làm ơn tỉnh đi …a …a …( khóc bứt rứt)
Akira tới thì thấy mau me khắp nơi
Akira: K ổn rồi ngài Chin ,ngài Chin…
Tại bữa tiệc
Ông: Hariko rốt cuộc nó đi đâu
-Anh ấy đi có việc chắc sắp về rồi ạ
-huỷ tiệc,con cháu mất dậy nó làm ta mất mặt vs quan khách…
-Ơ ông…ông…
Bố của Chin cười nhẹ…chiko thấy rõ nét vui trên gương mặt cha mình
Chiko: Chin ơi là chin rốt cuộc kẻ tham vọng như mày lại bỏ lỡ cơ hội lên bang chủ này sao?
Ngồi trên xe tay tôi nắm chặt tay Chin
Tôi: Akira anh ấy sẽ k sao chứ
-Việc của cô là cầu nguyện đi
Họ vội vã đưa Chin vào phòng cấp cứu…tôi ở bên ngoài lo lắng và chờ đợi trong tuyệt vọng
Akira: Cô cũng bị thương đấy mau đi tắm rửa và kiểm tra vết thương đi
-Anh ấy sao rồi
-Đứt hết gân tay đâm thủng phổi…
Tôi lảo đảo rồi ngất lịm…người đó rốt cuộc tại sao vì mình đến k cần mạng sống như vậy?
– [ ]
--------- Chương 24Chap Full: Người Anh Cưới 🍃🍃🍃
Y tá thay băng,chiếc băng gạc quấn đầy máu vứt vào thùng rác…
Bác sỹ: Vết thương đang lành lại rất tốt ,cậu nên cố gắng nghỉ ngơi nhiều hơn
Y tá sợ cúi đầu khi Chin khoác chiếc áo sơ mi lên trên cơ thể chằng chịt vết chém…Chin lặng yên không nói gì,vị bác sỹ là bạn cua Chin…
Akira:Cám ơn anh nhiều
Bác sỹ: Có gì đâu,tao về đây cái thằng…1 tháng qua ở đây với mày làm tao nhớ vợ tao muốn chết đây
Chin: Tao sẽ gọi cho mày sau
-ok cứ nghỉ ngơi đi…
Chin đứng dậy nhìn cơ thể trong gương rồi anh ta mặt hầm hầm trùng xuống cài từng cúc áo…
Chin: Mày nhất định phải chết Chinsu thằng ngu dốt không biết lượng sức mình.
Akira: Hắn 1 tháng qua không xuất hiện nữa có lẽ chỉ khi nhắc đến cô Quyên hắn mới xuất hiện…
-Vậy điểm yếu của nó chính là cô ta,được …
Chin rút cây kiếm ra rồi lao ra khỏi phòng…ra tới bờ hồ thấy Quyên đang ngồi chơi cùng Bin gương mặt Quyên hốc hác gầy rộc đi…
Bin: Mẹ ơi bố…
Tôi ngạc nhiên rồi bật dậy sau 1 tháng không gặp anh ta,anh ta không gặp tôi và dường như chẳng ai biết chuyện anh ta vừa suýt mất đi tính mạng của mình…
Thấy Chin cầm kiếm tôi đẩy Bin ra sau
Tôi: Bin về phòng
Bin: Nhưng bố
-Mẹ bảo về phòng…
Chin lao tới nhanh như cơn gió
Chin: chính cô là nguyên nhân của mọi chuyện nó đã chết từ lâu rồi tại sao lại làm nó xuất hiện…tại sao
Chin đâm thẳng cây kiếm vào bụng tôi…
Hariko: k thể…anh đừng mà …ôi không…
Tôi: Đa nhân cách không xấu,chỉ là nhân cách đó vì tôi quá nhiều mà thôi…
Quyên gục xuống trước mặt Chin …Chin gục xuống rồi ôm mặt khóc ánh mắt ấm áp chinsu đã hiện ra rồi hét lên “ Không,đừng…đừng gϊếŧ tôi,tôi không muốn biến mất…để tôi là cái bóng của Chin cũng được nhưng đừng làm tôi biến mất…tôi muốn ở bên cạnh cô ấy”…
Chinsu ôm Quyên trong tay rồi hét lên
Hariko: Rốt cuộc vì sao mà anh lại yêu Quyên đến vậy anh thích cô ấy từ khi nào
-Tại sao lại yêu à,hãy hỏi Chin hắn đã quên rồi hắn sẽ phải hối hận ,hắn nhất định sẽ hối hận…nói với hắn rằng tình yêu của hắn tạo ra chinsu này và ta chính là người gánh chịu nỗi đau đó cho hắn…cô gái mà hắn dành cả đời để yêu đang chết …và ta cũng sẽ chết …
Chinsu hôn lên trán Quyên rồi nhắm mắt…chinsu đã biến mất còn Chin mở mắt thấy Quyên gục trong đống máu…
Hariko: Mau đưa cô ấy đi cấp cứu
Chin: k dc cô ta phải chết
-Chinsu hắn đã chết,hắn đã xuất hiện
-Hắn nói gì?
-Hắn nói sau này anh sẽ hối hận vì cô gái mà anh dành cả đời để yêu đang chết
-Cả đời để yêu,thằng đó nó điên rồi ta còn chưa gặp cô ta bao giờ…
-Kệ anh…cô ấy dù sao cũng nuôi con của anh mà anh trả ơn như vậy sao?Akira anh mau gọi người…
Tại biệt thự…
Ông của Chin đập tay xuống ghế
Ông: Mày nói gì,mày đang nói con của Hương Lan xuất hiện…tao k tin
Cha Chin: Chuyện xấu hổ của vợ con k lẽ tự dưng con nhắc tới,Chin vì nó mà suýt mất mạng chứ k phải nó đóng cửa tập luyện đâu k lý nào nó lại từ bỏ vị trí mà cha định cho nó
-nó k tham như mày…tao sẽ điều tra lại nếu k phải tao sẽ xử lý mày…
-Cha cứ việc ,chỉ con trai của cha mới đủ tầm đứng đầu bang phái này cha hiểu chưa?
Chinsu ngồi lặng bên hồ nhìn vũng máu…chợt có lá thư giúp việc đưa cho chin
Chin: Của ai đây
-Của ngài viết và nói khi nào cô Quyên gặp nạn thì đưa bức thư này cho ngài đọc ,tôi nghĩ đã đến lúc ( chinsu đưa)
Chin mở bức thư “ Chào Chin người anh em cùng thể xác nhưng khác tâm hồn…hãy vào ngăn kéo ở phòng của cậu,chiếc ngăn kéo thứ 6 từ trên xuống ở tủ giữa”
Chin đứng dậy về phòng mở ngăn kéo thứ 6 ,một bức ảnh chụp hai người là Chin ở tuổi 20 và một đứa bé khoảng hơn 10 tuổi đang nắm tay nhau dưới gốc cây hoa giấy trắng…
Tại nhà của mẹ Quyên bà ta ngồi nghĩ lại thời điểm dắt Quyên tới chỗ sư thầy,đứa trẻ mất toàn bộ kí ức…
Mẹ Q: Nghe nói con đang sống ở phái yakuza và cậu chủ nơi đó đã lấy con…đúng là ý trời …ý trời …mẹ cứ nghĩ tạo cho con một vỏ bọc như vậy là hoàn hảo thế nhưng ta là một con điếm nên dù ta có cố che giấu tới đâu có lẽ sự thật cũng sẽ sớm phơi bày…
Tiếng chuông điện thoại reo lên
Mẹ Quyên: Ông ta mất rồi sao
Luật sư: Phải và tôi là luật sư của ông ấy con gái bà được thừa hưởng 50% gia tài của bố cô ấy,ông ấy tâm nguyện bù đắp cho con gái mình
-Con gái mình ( Mẹ Quyên cười như kẻ điên) hắn đến chết lại nhận con sao ,thằng ngu…
Bức thư của Chinsu” cô ấy trở về rồi Chin…làm ơn cô ấy đã về với chúng ta rồi”
Chin cầm bức ảnh …bàn tay đầy máu của Quyên vẫn nguyên trên tay Chin…tiếng đứa trẻ gọi từ cửa “ Anh ơi chơi với em đi”…Chin lại thấy đứa trẻ chạy tới bên mình…kí ức ngồi vẽ dậy võ dưới gốc cây hoa giấy trắng trở về trong đầu Chin…anh ta rơi bức ảnh xuống nền đất rồi chạy chân đất thật nhanh băng qua vườn hoa…” Kiso…kiso của ta …kiso”
Chin tới bệnh viện thấy Quyên đã phẫu thuật xong…
Hariko: May sao anh đâm k sâu bác sỹ phẫu thuật khâu hai lớp…
Chin vò đầu rồi mím mồm gồng đỏ mặt…
Hariko: Anh sao vậy?
Chin nắm lấy tay Quyên kí ức của đôi trẻ ùa về
Kiso ( Quyên): Anh ơi mẹ lại đánh em ,em đau lắm
-Đâu đưa tay anh xem nào…đừng sợ có anh ở đây rồi…
Mẹ Chin: Con Kiso đâu ra đây ( tay cầm roi)
Chin: Bà say đủ chưa,bà liên tục đánh một đứa trẻ đó là do bà sinh ra cơ mà
Mẹ chin: Tao biết chỉ vì mày là con trai nên ông nội mày mới đồng ý cho tao quay về chứ chẳng có chuyện tao đi với thằng khác bỏ bố mày rồi mà ông ta lại để yên,thậm chí tao còn sinh ra nó đáng lẽ mày phải ghét nó chứ nhỉ
-Nó là đứa trẻ đáng thương,bà bỏ bố tôi theo tình nhân,sau đó hắn đá bà và rồi bố tôi lại chấp nhận bà đáng lẽ bà phải thấy may mắn chứ nhỉ…
-may mắn cái con khỉ bố mày giữ tao lại để sỉ nhục tao hiểu không …
Bà ta dơ roi lên quật vào Quyên…Chin dùng tay đỡ…
Kỉ niệm dưới gốc cây
Quyên: Em chăm chỉ luyện võ như anh nói rồi
-Kiso này bà ta lại đánh em đúng k?
-Đâu có
-thêm tuổi em lại biết thêm việc nói dối sao?
-K có
Chin kéo tay áo Quyên lên đầy vết chằng chịt
Chin: 13 tuổi rồi đấy đâu có ít phải biết bảo vệ mình ,anh đi nc vs bà ấy
-Đừng anh…cám ơn anh vì đã k ghét bỏ em ( chin hôn lên trán Quyên)
-Anh phải đi xa tầm 3 tháng ,3 tháng sau khi anh về anh sẽ nói vs em tại sao anh lại hôn em…
Trở về thực tế…chin ngồi khóc như đứa trẻ bên cạnh giường Quyên “ Anh…anh xin lỗi vì đã quên mất em…anh…anh thật sự xin lỗi”…
Hariko khóc rồi gạt nước mắt theo anh trai…Quyên nằm trên giường nhắm mắt nhưng nước mắt cũng đang chảy…
Chin đứng dậy đi lảo đảo…ông nội anh ta đứng ở cửa tát bốp vào mặt Chin
Ông: Mọi cố gắng của tao giờ hoá số 0 mày làm sao có thể yêu em gái mày được hả …cùng mẹ khác cha vẫn là anh em mày có hiểu điều đấy không?
-Ông đã làm gì vs kí ức của cả hai đứa vậy
-Tao phải nhờ người tẩy não cả hai đứa thật không ngờ toàn là lừa đảo
-Họ k lừa ông đúng là kí ức đã k còn nhớ
-Kí ức kí ức…mày vứt cái kí ức đó đi,Chin mày phải nối nghiệp ông,nếu con bé đó để bên ngoài biết là điểm yếu của mày thì tất cả sẽ là số 0 và nó cũng sẽ nguy hiểm cái chết luôn rình rập…để nó đi đi ,để nó tránh xa cuộc đời mày ra là mày đang giúp nó…
-ông yên tâm cháu sẽ tiếp nhận bang chủ yakuza và sẽ k gặp lại cô ấy nữa
-Tốt…tốt lắm thế mới là người ta chọn chứ…
Chin quay lại nhìn Quyên nằm trên giường
Chin: Đưa cô ấy về Việt Nam,từ nay về sau ta sẽ k gặp lại cô ta nữa
Hariko: Anh…anh và chị ấy không thể
-Anh tự biết phải làm gì?
Chin đi như kẻ mất hồn …” Anh từng tìm em rất lâu,tìm lâu đến nỗi quên cả em là ai,chúng ta phải xa nhau vì lý do mà cả đời chúng ta chẳng dám đối diện,cầu mong em sẽ sớm quên được tất cả tìm được ai đó yêu em và hy vọng người đó sẽ yêu em luôn cả phần của anh “
Chin về nhà nhặt bức ảnh lên rồi bật khóc,khóc nghẹn từng hồi…”từ nay ranh giới của hai chúng ta là yêu nhưng không thể bước qua…có gặp trong mơ cũng không dám gào lên anh thương em”…
3 tháng sau…tôi được thừa hưởng số tài sản của cha mình tại Việt Nam…tôi mở một lớp dậy học tiếng Nhật và vẫn đi học nâng cao và mở một hiệu bánh nhỏ…mẹ của tôi giờ phụ giúp tôi trông coi tiệm bánh…cứ cuối tuần Hùng lại đưa Gấu đến gặp tôi
Hùng: vụ án năm xưa của em đã được xét xử lại em đã được minh oan còn cô ta phải trả giá cho hành động của mình
-Em k còn nghĩ tới chuyện đó nữa,em chỉ nghĩ khi có tiền ngta làm gì cũng sẽ dễ hơn khi không có tiền…
-Anh xin lỗi
-Vì sao
-Vì tất cả
-Thôi chuyện qua rồi Gấu ăn gì tối mẹ nấu nào
Gấu: Mẹ ơi bạn này là ai mà ôm mẹ thế ( nhìn ảnh trên bàn)
-Đó cũng là con của mẹ bạn ý tên Bin nhé
-Bạn ý ở đâu ạ
-Bạn ý giờ ở xa lắm…mẹ cũng rất nhớ bạn ấy…
Nhắc đến Quyên buồn bã trùng gương mặt
Hùng: Hay thế này đi chúng ta ra ngoài ăn
Gấu: Vâng…
Tôi cười khi thấy bố con gấu vui vẻ,Hùng đề nghị quay lại nhưng tôi nhất quyết từ chối lòng của tôi giờ chỉ nghĩ đến người đó…người đàn ông luôn mặc đồ đen tại xứ sở hoa anh đào…
Dắt con ra phố …
Đi trên phố đông người
Hùng:Sang bên kia ăn cho gần…
Tôi rơi chiếc khăn ở cổ,người nhặt lên cho tôi
Tôi: Tôi cám ơn nhé ngại quá
Ngẩng lên tôi thấy Chin vẫn trong bộ đồ đen…
Hùng: làm gì lâu vậy ( tôi quay lại)
-À vâng
Quay ra tôi không thấy Chin đâu nữa…tôi chạy xen qua dòng người
Tôi: Anh đang ở đâu vậy,là anh mà …
Cơn mưa mùa đông lạnh rơi xuống…tôi ôm miệng khóc nhìn bốn xung quanh
Hùng chạy tới
Hùng: Ơ em sao thế
-Người đó rõ ràng ở đây mà…ở đây…
Hùng ôm lấy Quyên
Hùng: Em bình tĩnh đi nào …có anh rồi
Từ xa Chin nhìn thấy anh ta quay đi rồi cười như khóc…
Trên phố người đọc thơ “ Dường như ta chẳng đi chung con đường mình đã ước thề,dường như hai trái tim đang khóc thầm vì chẳng thể bên nhau trọn đời,sao ta chẳng thể gần nhau,sao anh chẳng nói một lời hay vì anh đã nhiều lần day dứt trái tim mình”…
Hùng ôm Quyên quay đi…Quyên và Chin quay lưng lại …
Chin” Rất yêu em nhưng chẳng thể nói”
Quyên “ em đây không biết làm sao cứ nhớ thương và chẳng biết làm gì cho hết đau lòng…rốt cuộc Người Anh Cưới là ai?”
The End!
– [ ]
---------