Bé Măng Gả Vào Hào Môn

Chương 3

Phong Cảnh Bác vào WC nam, bắt đầu đi vệ sinh.

Sau đó, y phát hiện người vừa vào WC nam kế sau y cái gì cũng chưa làm, cứ như một cây cột mà đứng bên cạnh y.

Y nghiêng đầu, phát hiện đó là một người thanh niên diện mạo thanh tú đáng yêu, trong tay đối phương còn cầm một ly rượu vang đỏ.

Thấy y nhìn qua, thanh niên quơ quơ ly rượu trong tay, cười nói: “ Anh đẹp trai, uống với em một ly không? ”

Phong Cảnh Bác: “ …… ”

Càng bất ngờ hơn chính là, đối phương căn bản không phải nói giỡn, còn đang nhìn chằm chằm y, chờ y trả lời.

“ Không có hứng thú. ”

Phong Cảnh Bác mặt vô biểu tình, mặc quần xong, bước đến bồn rửa tay vặn ra vòi nước.

“ Mấy ngày hôm trước, Phong lão gia tử ở trên weibo giục anh kết hôn. Kỳ thật anh có thể tìm một người ngoan ngoãn để hợp tác, kết hôn theo hợp đồng. Anh thấy em thế nào? ”

Phong Cảnh Bác ngẩng đầu, trong gương phản chiếu ra một gương mặt thanh tú. Đối phương có đôi mắt tròn xòe, ánh mắt trong sáng, biểu tình lại cực kỳ nghiêm túc.

Rõ ràng là một kiến nghị hoang đường, cậu lại nghiêm túc như đang bàn chuyện lớn quốc gia. Vốn y cho rằng đây chỉ là trò đùa dai mà thôi, không nghĩ tới...... Đối phương vậy mà lại là nói chuyện nghiêm túc!

“ Không có hứng thú! ” Gân xanh trên trán Phong Cảnh Bác không ngừng nhảy lên, khuôn mặt tuấn tú vẫn luôn ôn hòa trước giờ đều sắp vỡ nát.

Thấy Phong Cảnh Bác muốn rời đi, Lâm Hiểu Trúc vội vàng, giơ tay nắm lấy cánh tay đối phương.

“ Anh không thích phương án này? Vậy tôi còn có thể cung cấp dịch vụ mang thai hộ. Tôi sinh cho anh một đứa nhỏ, nếu anh muốn sinh một đội bóng đá cũng được...... ” Lâm Hiểu Trúc nỗ lực đẩy mạnh tiêu thụ bản thân mình.

Thời điểm cậu còn là măng thì đã hóa hình, nguyên hình chính là một búp măng nhỏ. Nhưng cậu đã sử dụng linh lực để nhanh chóng lớn lên, cũng vẫn luôn duy trì hình thái cây trúc. Chờ một năm sau, sinh búp măng măng nhỏ, cậu liền có thể về nhà tiếp tục làm một búp măng âm thầm tu luyện.

Sinh con……

Phong Cảnh Bác quét mắt nhìn xung quanh, xác nhận bản thân không đi sai phòng vệ sinh.

Sau đó, y rời mắt nhìn mặt Lâm Hiểu Trúc, tuy rằng rất đáng yêu...... Nhưng vẫn là giống với con trai hơn. Tiếp đó, tầm mắt đi xuống, có hầu kết......

“ Cậu là nữ? ” Phong Cảnh Bác tràn đầy hoài nghi với hai mắt của mình.

Lâm Hiểu Trúc chớp chớp mắt to vô tội: “ Không phải, tôi là nam. Không tin thì tôi cởi ra cho anh xem. ”

Lâm Hiểu Trúc đặt ly rượu vang đỏ lên bồn rửa tay bên cạnh, đưa tay xuống dáng vẻ như muốn phải cởϊ qυầи ra luôn.

Sắc mặt Phong Cảnh Bác biến đổi, nhanh chóng bắt lấy tay cậu, ngăn cản động tác của cậu.

“ Không cần, tôi tin cậu. ” Phong Cảnh Bác run rẩy khóe miệng, “ Cậu bao nhiêu tuổi rồi, người nhà của cậu đâu? ”

“ A? Tôi 500 tuổi, nga không, tôi 20 tuổi. ” Lâm Hiểu Trúc bỗng nhiên nhớ tới thông tin trên giấy chứng minh cùng hộ khẩu mấy ngày trước mới đi cục quản lý yêu tinh làm.

“ Người nhà của tôi đều đã qua đời hết rồi, tôi được gia gia của bạn tốt nhận nuôi. Chuyện kết hôn giả hay mang thai hộ, tôi đều có thể tự mình quyết định, không cần phải gặp người lớn trong nhà. ”