Mặc dù Cố Cẩm Chi cảm thấy mình chưa từng thua bất kỳ trận đấu võ mồm nào, nhưng cảm giác được đàn ông bảo vệ, thật sự rất kỳ diệu.
Mặc dù Cố Cẩm Chi cảm thấy Amour có chút ô dề nhưng lần này cậu cũng biết giữ miệng đúng lúc để không đắc tội với đối phương.
Đến sự kiện ghép đôi, Cố Cẩm Chi mang theo cảm giác mới mẻ mà đồng ý ở bên Amour.
Có điều, mấy ngày trôi qua, Cố Cẩm Chi cũng đã gom đủ thất vọng về miếng bánh béo bở này.
Cố Cẩm Chi sớm đã nhận ra đối phương chỉ đang thổi phồng gia cảnh giả dối của mình, chỉ biết hoa ngôn xảo ngữ, suy nghĩ nông cạn không khác gì cậu, còn ngoại hình, chỉ có thể nói là bình thường đến mức không thể bình thường hơn.
Đơn giản là vì nhàm chán nên Cố Cẩm Chi mới tiếp tục chơi trò này, cũng tiện tay ném cho đối phương mấy vạn, dù sao thì đối với cậu, đây chẳng qua chỉ là vài ngày tiền tiêu vặt.
Mấy ngày qua, Amour rất nhiệt tình với cậu, vừa nhắn tin đã trả lời ngay, vậy mà hôm nay lại dám bơ cậu cả buổi.
Cố Cẩm Chi không khỏi cảm thấy tầm nhìn của đối phương quá hạn hẹp, mới có mấy vạn mà đã thỏa mãn rồi sao?
Nhưng Cố Cẩm Chi thật sự rất tức giận, cậu ghét nhất là loại người cặn bã xảo quyệt có mục tiêu rõ ràng như vậy.
Cố Cẩm Chi chưa bao giờ nghĩ tới, sở dĩ Lâm Hủ không mở điện thoại cả buổi chiều là vì hắn đang ở trong lớp.
Thật ra trường học không quản lý nghiêm đến vậy, cho dù có lén sử dụng điện thoại thì cũng không có ai nói gì. Tuy nhiên, bản thân Lâm Hủ sống rất có nguyên tắc, tuyệt đối không xao nhãng trong giờ học, hắn thậm chí còn định ngày mai sẽ để điện thoại ở nhà.
Hơn nữa, Lâm Hủ quyết định làm đà điểu là vì cảm thấy xấu hổ với Chi Chi Mang Mang, tạm thời hắn vẫn chưa có cách nào chấp nhận sự thật rằng mình đang có một cậu người yêu online.
Các học sinh trong lớp quốc tế không có bất cứ phản ứng gì trước sự xuất hiện của Lâm Hủ, Lâm Hủ trong mắt bọn họ chỉ như người vô hình. Mỗi người đều có nhóm bạn riêng, về cơ bản là vì cùng một tầng lớp nên chơi với nhau, hoặc là vì có tính cách hay tài năng nổi trội nào đó nên được chào đón.
Cả hai vế, Lâm Hủ đều không dính cái nào.
Lâm Hủ ngồi học trong lớp cả buổi chiều, chuyện lạ hiếm thấy, nhưng không ai phát hiện, cũng không ai quan tâm.
Lâm Hủ tận hưởng những giây phút nhàn nhã, hắn thật sự rất mừng vì nguyên chủ không có quan hệ tốt với người xung quanh, nếu không thì hắn sẽ bị các tác nhân bên ngoài làm rối tung lên mất.