Mang Theo Của Cải Đi Lưu Đày

Chương 6

Tô Thần giao cho các thuộc hạ dẫn gia quyến của phủ thừa tướng đi thu dọn hành lý, thời gian không quá một khắc phải quay trở lại.

"Không xong rồi đại nhân, toàn bộ Phủ thừa tướng gần như đã bị thu dọn sạch sẽ, chỉ còn một vài viện của hạ nhân là còn dư lại đồ đạc. Đoàn người của Diệp đại nhân đang tiếp tục la lối, khóc lóc"

"Nếu đã không còn vậy đưa cho bọn họ mỗi người hai bộ quần áo của hạ nhân. Mau đưa họ trở lại đây, Chúng ta phải bàn giao cho Đại lý tự".Còn việc phủ Thừa tướng bị mất trộm ta sẽ xin ý chỉ Hoàng Thượng.

Diệp Khả Doanh, khóc như hoa lê đái vũ chất vấn Tô Thần: "Tô đại nhân, tại sao đồ đạc của chúng tôi đều mất sạch, có phải các người cố ý không để chúng tôi mang theo thứ gì không?"cô ta nghi ngờ bọn người này cố tình mang đồ vật đi nơi khác.

"To gan, tội thần như ngươi mà dám nghi ngờ bản quan. Cho các người mang theo đồ đạc là do rủ lòng thương xót, các ngươi nghĩ mình còn là thiên kim tiểu thư sao".

"Dù sao ta cũng là vị hôn thê của Bình vương". Diệp Khả Doanh muốn bọn quan binh này phải nể mặt cô ta, nếu không cô ta nhất định sẽ để cho chúng nếm mùi đau khổ.

Khả Nhi thật muốn dùng một đấm đánh chết cô ta. Đã ngu muội còn thích thể hiện. Nếu người ta xem cô ta là vị hôn thê thì đã sớm xuất hiện không phải sao.

Khả Nhi vội nghĩ chuyện lập tức không tốt rồi, chẳng phải chỉ có nhà bọn họ là có hành lý thôi sao. Nếu đại nhân tức giận không cho mang theo hành lý thì khi không có những hành lý này che mắt sau này rất khó để lấy đồ từ không gian ra.

"Tô đại nhân, Đại Đường tỷ là do gặp cú sốc nên hơi mất bình tĩnh, ngài có thể giơ cao đánh khẽ không?. Gia đình tiểu nữ cảm tạ muôn phần". Khả Nhi mang vẻ mặt hối lỗi, cầu xin Tô Thần.

Cả nhà Nhị lão gia đều đứng lên, tiến về phía Tô Thần nhận lỗi. Diệp Khả Doanh còn muốn nói gì đó, thấy ánh mắt như muốn gϊếŧ người của Khả Nhi nhìn sang thì lập tức im miệng.

" những gì ta đã hứa với cô, ta đều không thu hồi. Phần đồ đạc này gia đình cô có thể mang đi". Nghe Tô Thần đảm bảo, Cả nhà Nhị lão gia đều thở phào nhẹ nhõm.

Sắp xếp một chút, đoàn người được mang đến bàn giao cho Đại lý tự. Sáng sớm ngày mai sẽ lập tức lên đường lưu đày.

Tại ngục giam, nam và nữ quyến được tách ra để giam giữ. Vào ngục giam có người nhà của Đại bá, Tam thúc và gia đình Diệp Khả NHi là chung một phòng giam, còn lại cửu tộc thì tách ra ở các phòng giam khác.

Trong tất cả những người ở đây thì chỉ có gia đình Khả Nhi được mang theo hành lý, nhưng đa số đều phải để bên ngoài. Khi nào xuất phát thì Giám ngục sẽ giao lại. Gia đình Khả Nhi chỉ mang theo mỗi người một chiếc áo choàng khoác thêm bên ngoài để đỡ lạnh.

"Nhị phu nhân, sao người không mau cởϊ áσ choàng đưa cho Lão Phu nhân, từ khi nào lá gan của ngươi đã lớn thế". Thừa tướng phu nhân (sau này sẽ gọi là Đại Phu Nhân) lạnh giọng nghiêm khắc đối với mẫu thân Khả Nhi.