Câu Được Bạn Cùng Phòng Của Em Trai Tôi!

Chương 14

Đúng lúc này, mấy chàng trai đi lấy rượu cũng quay về. Thẩm Thời Mộc thấy không khí không ổn thì lập tức tiến lên chắn trước mặt Thẩm Thời Hi, ánh mắt cảnh cáo nhìn đám đàn ông kia.

“Gây sự hả?”

Thẩm Thời Mộc cao lớn, cơ bắp nổi rõ khiến đám đàn ông kia lập tức chùn bước.

Bọn họ vốn thấy Thẩm Thời Hi quá đẹp nên muốn đến bắt chuyện. Việc cố ý ngã vào người anh đúng là có chủ đích riêng, men rượu khiến họ mất kiểm soát nên hiện tại mới rơi vào thế khó.

Thẩm Thời Hi nhìn mấy chàng trai đang che chắn cho mình thì bất giác thấy hơi buồn cười. Cậu ngồi trên ghế, duỗi tay khẽ vỗ vào lưng Thẩm Thời Mộc.

Thẩm Thời Mộc khựng lại, rồi chậm rãi dạt ra.

Thẩm Thời Hi nhìn đám đàn ông kia, nụ cười trên môi không đổi nhưng trong ánh mắt chẳng có chút ý cười nào.

“Nhìn cũng lớn tuổi rồi mà sao còn dùng thủ đoạn vụng về thế này để tiếp cận người khác?”

Sắc mặt đám đàn ông trở nên khó coi. Họ muốn chuồn đi nhưng mấy chàng trai vẫn chắn đường, ánh mắt đầy cảnh giác.

Cảm nhận được ánh nhìn của những vị khách xung quanh dần đổ dồn về phía này, Thẩm Thời Hi không muốn làm to chuyện.

Anh thờ ờ cất lời: “Thôi được rồi, vì anh đã làm đổ bát của tôi và suýt ngã vào người tôi nên xin lỗi lại lần nữa đi.”

Gã đàn ông nén cơn tức: “Xin lỗi, vừa rồi suýt va vào cậu.”

Gã vừa dứt lời, Phương Cẩm và Nguyễn Sâm đang chắn đường mới chậm rãi tránh ra và ngồi xuống.

Nhìn bóng lưng đám người rời đi, Thẩm Thời Mộc nhíu mày nhìn anh: “Anh không sao chứ?”

Thẩm Thời Hi lắc đầu.

Mấy chàng trai mang về đủ loại rượu. Phương Cẩm đặt từng ly lên bàn bảo Thẩm Thời Hi chọn trước.

Trình Chu Sách gần như im lặng suốt bữa ăn bất ngờ lên tiếng: “Anh ơi, bình thường có nhiều người tới bắt chuyện với anh lắm à?”

Câu hỏi này khiến cả bàn đều đổ dồn ánh mắt về phía Thẩm Thời Hi.

Dường như mọi người đều bất ngờ vì Trình Chu Sách lại hỏi vậy, anh nghiêng đầu nhìn cậu rồi khẽ cười. Cũng đúng, cả hai lần gặp nhau đều có người đến bắt chuyện với anh, mà toàn kiểu bắt chuyện chẳng ra gì.

Thẩm Thời Hi chọn một ly rượu dâu rồi đặt trước mặt mình.

“Đúng là có không ít.”

“Đàn ông nhiều hay phụ nữ nhiều?” Giọng nói của chàng trai hơi chậm lại.

Thẩm Thời Hi nhìn ly rượu dâu, rượu được ướp lạnh khiến lớp sương mờ đọng trên thành ly, ánh đèn vàng phía trên chiếu xuống phản chiếu ánh sáng lấp lánh rực rỡ.