Bị Ngu Cận mắng cho một trận, Lục Vi Mạn vốn đã không phục, ánh mắt cứ lén lút nhìn về phía Ngu Cận, trong bữa tiệc cứ tìm cơ hội để đáp trả, còn lén lút nói với ông cụ rằng chỗ như thế này mà Ngu Cận ở đây thì không hợp lắm, ý muốn đuổi Ngu Cận đi.
Ông cụ thì lại rất tán thành lời nói của Lục Vi Mạn, vừa định mở miệng nói với con trai, không ngờ Lục Hạc Minh đã lên tiếng trước.
“Đại sư Trường Phong, không biết hôm nay buổi họp này là vì chuyện gì? Đã đến rồi thì nói cho mọi người biết đi.”
Lục Hạc Minh tự cho mình ở vị trí cao, cách xưng hô với Trường Phong đã từ “Ngài” chuyển thành “Bạn”.
Mọi người đều hiểu rõ, bữa tiệc đã bắt đầu được nửa tiếng, chỉ có Lục Hạc Minh đang nói, còn những người khác lần lượt đứng dậy kính rượu Lục Hạc Minh và ông cụ Lục.
Lục Hạc Minh không lên tiếng đuổi Ngu Cận đi, không phải vì thừa nhận cô là một phần trong số họ, mà là vì ông ta còn nhớ đến nguồn tài nguyên bị Ngu Cận cướp đi từ Mạn Mạn, cũng như cách mà Ngu Cận trở thành Thiên Sư.
Trường Phong lên tiếng: “Ông Lục, lần này tôi đến, giống như lần trước sư huynh ra ngoài, đều là vì tìm kiếm nhân tài vào đạo quan, lần trước từ các gia tộc phong thủy lớn chọn một người, hiệu quả rất kém, nên lần này tôi đến, cần phải qua khảo hạch mới có thể vào Thanh Vân Quan.”
“Nội dung khảo hạch là gì?” Có người hào hứng hỏi.
Dù họ nghi ngờ Trường Phong, nhưng trong lòng đều vô cùng kính trọng Thanh Vân Quan, ai bảo đó là nơi phát triển của huyền học chứ? Nghe nói vị tổ sư đó, đến giờ vẫn còn sống trên đời.
“Rút thăm, mỗi đề thi có độ khó tương đương, không có khái niệm dễ hay khó, người vượt qua có thể vào Thanh Vân Quan.”
“Xin hỏi nội dung đề thi là gì?”
“Đương nhiên là giải quyết một số vấn đề về phong thủy, huyền học.” Trường Phong vừa nói, đã lấy ra từ túi vải bên mình những tờ giấy thăm để trên bàn: "Ai có ý, có thể tự rút thăm.”
Nhà họ Lục ngoài lão gia tử đang hào hứng ra thì những người khác đều như núi không động đậy.
Dù ông cụ đã được đề xuất đến Thanh Vân Quan, trong lòng ông cụ vẫn luôn khao khát nơi đó, chỉ khi đến mới biết bên trong tuyệt vời đến mức nào, không nói đến cảnh vật như chốn tiên cảnh, mà nơi đó còn tụ hội tinh hoa của trời đất, linh khí tràn đầy, ông cụ chỉ ở đó một tháng mà đã cảm thấy tu vi tăng tiến không ít, cả người như trẻ ra ba mươi tuổi.
Nói về các đệ tử trong Thanh Vân Quan, mỗi người đều có đạo hạnh cao thâm, có một số người đã vài trăm tuổi mà vẫn giữ được vẻ đẹp trai như thuở trẻ, ông cụ đã chán ghét khuôn mặt già nua này từ lâu, nếu phục hồi được trạng thái trẻ trung, chắc chắn sẽ thu hoạch được một đống người đẹp tâm giao!
Khi tấm thẻ được chuyển đến trước mặt mỗi người, người đầu tiên đưa tay rút thẻ đầu tiên, những người khác cũng lần lượt làm theo, ngay cả ông cụ Lục và Lục Vi Mạn cũng rút một thẻ.
Mọi người nhìn qua thẻ trong tay, mở miệng hỏi: “Đại sư Trường Phong, trên đó viết chính là vấn đề chúng ta cần giải quyết đúng không, nếu giải quyết xong, chúng ta sẽ được vào Thanh Vân Quan, trở thành đệ tử chính thức đúng không?”
Trường Phong gật đầu: "Đúng vậy.”
Những người đã rút thẻ nhìn nhau, Lục Vi Mạn rút được thẻ Ngọc Mỹ Nhân, ông cụ Lục rút được thẻ Âm Thai, Lục Hạc Minh cũng bị sự khích lệ của đa số người xung quanh rút một thẻ, của ông ta là Giày thêu hoa nhỏ, còn có người rút được thẻ thôn Ma.
Cuối cùng không ai rút thẻ còn lại, Ngu Cận liền đưa tay rút ra, thẻ mà cô cầm là Con rối gỗ.
“Các vị đều đã nhận được thẻ, đó là chấp nhận khảo hạch của chúng tôi tại Thanh Vân Quan, mặt sau của thẻ khắc địa điểm và nội dung đại khái, người nhận thẻ trong thời gian khảo hạch sẽ được các khảo hạch viên của Thanh Vân Quan theo dõi, xin các vị chú ý đến từng lời nói và hành động của mình, cảm ơn sự hợp tác.”
Sau khi nhận được thẻ, không khí náo nhiệt tại hiện trường cũng lắng xuống, mọi người đều chìm đắm trong suy nghĩ về đề bài trong tay.
Tất cả mọi người đều không còn động đũa nữa, mâm thức ăn này phần lớn đã vào bụng Ngu Cận.
Khi tiệc kết thúc, nhân viên phục vụ cầm hóa đơn đến, tự nhiên đặt hóa đơn trước mặt Lục Hạc Minh ngồi ở ghế chủ, lúc đầu Lục Hạc Minh không để tâm cầm hóa đơn lên, tay còn lại định đưa vào túi lấy thẻ ngân hàng, nhưng khi nhìn thấy con số ở cuối cùng, hai mắt ông ta trợn tròn như đồng tiền!
PS: Chúc các fuba ngày 20/10 phát tài phát lộc, mãi mãi tuổi 18 nhé!