Sau Khi Lão Tổ Mắc Nợ Hàng Chục Triệu, Nhờ Phát Sóng Trực Tiếp Ngài Nổi Tiếng Toàn Mạng

Chương 33: Trương Khiết bị bắt

Mười giờ ngày hôm sau, hai hot search này đã hết hot bởi sự lan truyền của một mẩu tin bất ngờ nổ ra - Trương Khiết, con hổ lòng tham không đáy, không có tính người.

Người đăng tin đầu tiên là cơ quan thanh tra, hoàn toàn có đủ thẩm quyền.

Một vụ án tham nhũng lớn xảy ra suốt hai chục năm qua cuối cùng cũng bị thời thế phanh phui. Toàn bộ vụ án giống hệt câu chuyện Ngu Cận kể.

Danh sách tất cả những người liên quan đến vụ án tham nhũng cũng như từng nạn nhân cũng được liệt kê.

Ngô Kỳ An đằng trước cũng chỉ là một nghệ sĩ đang hot, khán giả của hắn chủ yếu là những cô gái trẻ, vi phạm pháp luật là trách nhiệm đầu tiên, sau đó là đạo đức bại hoại, cùng lắm chỉ bị mắng mỏ một thời gian.

Vụ án được đưa ra ánh sáng, có thể nói Trương Đình Đình là người châm ngòi cho việc nghệ sĩ quốc tịch nước ngoài ở trong nước sử dụng ma túy. Sau khi bị bắt, mẹ cô ta nóng lòng muốn cứu con gái, tìm quan hệ, thậm chí tốn cả một khoản tiền lớn để đưa con gái mình ra ngoài.

Thật không may, khi đang tìm kiếm mối quan hệ bà ta đυ.ng phải một gia đình khó thuyết phục. Con của gia đình có địa vị cao này tình cờ xem được buổi phát sóng trực tiếp của Ngu Cận và kể lại nội dung buổi phát sóng trực tiếp của Ngu Cận cho bố, vị quan chức khó thuyết phục kia nghe. Ngay khi biết chuyện này, lập tức huy động nguồn lực đi điều tra. Không tra không biết, vừa tra cái đã giật mình, thời giờ tin tức vô cùng phát triển, chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, đầu đuôi vụ án đã bị tra ra.

Ngay cả tài sản Trương Đình Đình chiếm từ đâu cũng đều bị điều tra rõ ràng.

Sau khi Trương Đình Đình bị bắt, cô ta còn kêu gào dõng dạc, nói mình là người nước ngoài và pháp luật Trung Quốc không thể trừng phạt cô ta. Cô ta yêu cầu gọi điện thoại cho mẹ mình là Trương Khiết.

“Cô Trương Đình Đình, cô là người nước ngoài nhưng phạm tội ở Trung Quốc. Bất kể quốc tịch nào, ai phạm tội ở Trung Quốc đều sẽ bị xử lý theo pháp luật Trung Quốc. Mẹ của cô, Trương Khiết bị tình nghi phạm tội tham nhũng lớn, sẽ bị bắt theo quy định của pháp luật, hai người sẽ sớm gặp lại nhau ở tòa án, không cần phải xin điện thoại.”

Công an Trung Quốc tống cô ta vào tù.

Ngay khi Trương Khiết vừa xuống máy bay ở sân bay Bắc Kinh, bà ta đã bị một nhóm người mặc quân phục màu xanh lá cây và có huy hiệu của Đảng cưỡng chế đưa đi.

Trương Khiết vẫn để mái tóc ngắn đầy lão luyện, mặc áo sơ mi trắng sang trọng ở trên, kết hợp với quần Tây và giày cao gót, đeo huy hiệu Đảng trước ngực, đúng kiểu hình ảnh hoàn hảo của một nữ cán bộ.

"Các người đang làm gì vậy? Tại sao lại bắt tôi? Các người là ai? Thả tôi ra! Cảnh sát!" Trương Khiết hoảng sợ vùng vẫy và hét lên.

Máy bay của Trương Khiết bay suốt mười tám tiếng đồng hồ, bà ta không biết việc ác mình làm đã bị vạch trần, nhưng những người này đến đây để bắt bà ta, dù có ngu ngốc đến đâu thì bà ta cũng biết, bà ta đã mắc lưới.

Mặc bộ quân phục màu xanh lá cây của quân đội và đeo huy hiệu của đảng trên ngực, họ phải là cảnh sát cấp cao nhất. Họ ra tay truy bắt không chỉ những tên tội phạm bị truy nã quốc tế mà còn cả những quan chức cấp cao của quốc gia và những nghi phạm trong các vụ việc lớn.

Một số phóng viên hiện trường đã lấy điện thoại di động ra quay lại hiện trường, thậm chí có người còn mở phát sóng trực tiếp, tiêu đề là cảnh bắt được con hổ tham nhũng Trương Khiết.

Nữ cảnh sát đi cùng cởi huy hiệu đảng trên ngực Trương Khiết và lấy ra một chiếc còng để còng tay bà ta, cả quá trình mặt đều nghiêm nghị, không nói một lời với bà ta.

Đoạn video trực tiếp việc bà ta bị bắt hoàn toàn trái ngược với lần đầu bà ta xuất hiện trong phòng phát sóng trực tiếp Ngu Cận, nơi hình tượng chính trực và sự tự tin mà bà ta tạo dựng, đám dân mạng trước đây giúp bà ta nói chuyện chỉ muốn lấy tay tất bản thân hai cái thật vang, cầm bàn phím lên bắt đầu chửi mười tám đời tổ tông nhà bà ta.

[Biển thủ 300 triệu nhân dân tệ, sở hữu hàng chục biệt thự và mấy chục chiếc xe sang. Sống một cuộc sống xa hoa ở nước ngoài, chi phí sinh hoạt hàng ngày lên tới hàng chục nghìn. Chỉ quyên góp 300.000 nhân dân tệ cho khu vực thiên tai mà còn mặt dày kể ra.]

[Bà Trương Khiết thật biết hưởng thụ cuộc sống. Nửa đầu cuộc đời ngập trong vàng son, nửa sau cuộc đời bị bao bọc bởi bức tường cao, rào sắt.]

[Tất cả số tiền Trương Khiết tham nhũng đều phải nhổ ra!]

[Đừng lo lắng lầu trên, nhà nước đã can thiệp. Thẻ ngân hàng đứng tên bà ta sẽ bị đóng băng, biệt thự và xe sang sẽ bị tịch thu.]

...

"Ngu Cận, em học bói toán từ khi nào vậy? Coi chuẩn như vậy, em có thể tính lộc lá sau này của anh không?"

Công ty Kinh Tế, Ngu Cận bị đẩy vào một phòng làm việc bé cạnh nhà vệ sinh, đúng lúc cô đang nhai món thịt kho tàu và trứng xào cà chua mà người đại diện đã đặc biệt mua cho cô.

Ngu Cận nuốt miếng thịt: “Tôi vẫn luôn học, anh cũng chưa từng hỏi tôi. Còn lộc lá, anh tiêu tiền như nước, không quan tâm đến gia đình, nɠɵạı ŧìиɧ nhiều.”

Chẳng có tý vận làm giàu gì cả. Mất vợ bạn không thể kiếm nhiều tiền, và điều này được thể hiện rõ ràng trên người anh.”

Rõ ràng người đại diện không vui: "Những lời em nói là thật hay giả? Là do trước đây anh đối xử tệ với em nên cố ý sao? Mệt cho anh còn mời em ăn tối!"

“Tôi kể cho anh chuyện này cũng là vì anh mời tôi đi ăn tối. Tin hay không thì tùy.” Vừa hay Ngu Cận đã ăn xong miếng thịt kho tàu và trứng xào cà chua cuối cùng.

"Sao em lại nói anh không có vận làm giàu? Anh chưa bao giờ thiếu tiền, lại rất tốt với vợ con. Hơn nữa, lương chính thức hàng tháng của anh đều khoảng 50.000 nhân dân tệ." Nghĩ đến những gì Ngu Cận đã nói đều là sự thật, người đại diện hơi hoảng sợ.

“Bởi vì anh quen sống xa hoa, thường xuyên tiêu tiền cho nhiều phụ nữ, nhưng với vợ anh, anh chỉ cho cô ấy hai nghìn tệ sinh hoạt mỗi tháng, bắt cô ấy lo cơm nước sinh hoạt hàng ngày, còn bao gồm cả chi phí sinh hoạt hàng ngày của hai người già, tiền học phí và các khoản chi tiêu linh tinh. Đây là chuyện anh rất tốt với vợ con mình? Mặc dù đây không phải con anh, nhưng những người phụ nữ bên ngoài tiếp cận anh, anh cực kỳ hào phóng, túi xách hai, ba vạn tệ nói mua là mua, một phần bò bít tết hơn ngàn tệ nói ăn là ăn."

Người đại diện tỏ ra lúng túng: "Tôi có lỗi, còn cô ấy thì sao? Cô ấy gian díu với anh em của tôi và sinh ra đứa con của gã, khiến đầu tôi xanh lâu như vậy!"

“Là anh mắc lỗi trước, cô ấy đối xử rất chân thành với anh, cũng muốn bỏ qua, nhưng cô ấy chỉ không muốn kẻ cặn bã như anh chiếm hời. Bởi vì anh có nhiều người đẹp vây quanh và thường xuyên lang thang trong quán bar, thân thể của anh từ lâu đã bị rượu chè gái gú gây hại, số anh không có con, không cần phải đến bệnh viện hàng ngày và tốn hàng chục nghìn tệ thuốc bổ. Đặt trọng tâm vào sự nghiệp tương lai đi, tiền lương cao cũng không tiết kiệm được, không bằng sống một cuộc sống vô tư đi."

Người đại diện nghe xong lập tức khóc: "Ngu Cận, Đại sư Ngu, anh không muốn không có con nối dõi, giúp anh đi! Ý em là muốn anh bù đắp vợ anh phải không? Nếu vậy thì anh đi tìm cô ấy ngay bây giờ, sau này nhất định sẽ đối xử tốt với cô ấy!

“Tôi không có ý đó, duyên phận vợ anh với anh đã chấm dứt, nhà anh cũng không có ngai vàng phải thừa kế. Tại sao anh lại cố chấp với con nối dõi như vậy? Anh phải biết, thượng bất chính, hạ tắc loạn. Con cháu anh nuôi ra cũng sẽ giống như anh, không phải là đồ tốt đẹp gì.”

"Ngu Cận, em là đại sư, anh tin em nhất định có biện pháp, dù thế nào đi nữa, anh cũng là quản lý của em. Nếu em còn muốn làm trong giới giải trí, nhất định phải giúp anh!" Hắn bắt đầu đe dọa.

"Ồ?" Mặt Ngu Cận không tin: “Anh cho rằng tôi không biết tổng giám đốc muốn chuyển tôi sang bên người đại diện khác sao? Tôi còn không sợ nhà họ Lục uy hϊếp, anh thấy anh giỏi hơn nhà họ Lục hả?"

Quản lý lại càng khóc thảm hơn, kể từ khi ly hôn với vợ, các nghệ sĩ dưới trướng hắn đều chọn đổi sang chỗ khác và chấm dứt hợp đồng, giờ đây người duy nhất hắn có trong tay là Ngu Cận, lại có độ hot, điều quan trọng là bây giờ, bên tổng giám đốc muốn chuyển đi Ngu Cận trên tay hắn! //Xin lỗi mina, mình dịch xong lâu rồi mà quên đăng truyện...