Vừa bước vào sân biệt thự, Ngu Cận đã cảm thấy một trận ớn lạnh.
Có điều gì đó rất đặc biệt về con ma đó ở đây.
Người đàn ông đầu trọc mang hai bộ quần áo cùng kiểu dáng của mình đến cho họ thay, chỉ là kiểu dáng của bộ quần áo đó lại giống với đại ca xã hội đen.
Cả nhà họ đều ăn mặc giống ông ta, đây không phải sở thích cá nhân. Nguyên nhân là do con quỷ trong nhà quá hung dữ. Có lời đồn người sợ ác độc quỷ sợ ác, muốn khống chế được con quỷ trong nhà, bản thân họ càng trở phải ác độc hơn.
Sau khi thay quần áo, Ngu Cận bắt đầu phát sóng trực tiếp, cùng lúc đó còn có người đàn ông đầu trọc bắt đầu phát sóng trực tiếp.
"Nếu trong nhà của ông có một con quỷ già, sao ông không chuyển ra ngoài mà vẫn sống ở đây?" Tề Dục chắp tay sau lưng thản nhiên hỏi.
[Này, anh chàng đẹp trai lông vàng này đến từ đâu vậy?]
[Lông vàng gì chứ? Đây rõ ràng là tóc vàng đó!]
[Nhìn xem, bạn có thấy anh ấy trông giống nam chính manga Ai Cập cổ đại không?]
[Đây là ai? Tại sao anh ấy lại đi cùng Ngu Cận?]
[A a a! Nhan sắc giá trị thần tiên này! Anh chàng đẹp trai lập một cái Douyin nhé!]
Khi cư dân mạng nhìn thấy Tề Dục, sự chú ý của họ ngay lập tức bị thu hút bởi anh ấy, họ bỏ qua việc xem Ngu Cận bắt quỷ, nhưng không ai trả lời.
"Ừm..." Người đàn ông đầu trọc do dự nhìn Ngu Cận: "Đại sư Ngu, cô cũng muốn hỏi cái này sao?"
"Không cần nói, tôi biết hết. Tôi khuyên ông một câu, ông cúng cái đồ vật dưới hầm kia không phải là đồ tốt đẹp gì. Dù là văn hóa hay kinh tế, chỉ những người có cùng nguồn gốc mới có thể giống nhau. Hơn nữa, những thứ mà ông nuôi đều đến từ Nam Dương*, ông phải biết rằng ở Nam Dương có rất nhiều thứ tà ma, nếu ông nhận được lợi ích từ chúng, bọn chúng cũng sẽ lấy thù lao tương ứng, đặc biệt là những nhóc quỷ như Thiên Linh Cái*."
*Nam Dương là để chỉ các nước Đông Nam Á, nằm giáp biển phía nam, lấy TQ làm trung tâm, bao gồm các nước: Malaysia, Singapore, Indonesia, Philippines, Thái Lan và Bờ biển bán đảo Đông Dương.
*Thiên Linh Cái là tên gọi tiếng việt của Kuman Thong, cũng có thể gọi là Quỷ Linh Nhi.
Người đàn ông đầu trọc gật đầu, không khỏi khâm phục Ngu Cận: "Đại sư Ngu, cô mới đúng là đại sư!"
Lúc trước, một thầy phong thủy già nhà họ Lục và Lục Vi Mạn đến đều không nhìn thấy trong nhà ông có cúng bái một con Thiên Linh Cái.
"Hừ! Nghĩ kiểu gì mà muốn cúng Thiên Linh Cái vậy? Khó trách cả nhà ông không dời đi, ông chọc cái thứ quỷ này, nếu như rời đi nó sẽ gϊếŧ chết các ông đúng không." Tề Dục lại chen lời vào.
Người đàn ông đầu trọc gật đầu: "Đúng vậy, hơn nữa nhờ Thiên Linh Cái nhà tôi mới có thể phát đạt. Xem như nó không gϊếŧ chết chúng tôi, nhà chúng tôi rời khỏi nó, cũng sẽ dần dần lụi
bại."
Khi mời Thiên Linh Cái này từ Nam Dương trở về, ông ta đã ký khế ước với Thiên Linh Cái, vĩnh viễn không thể vứt bỏ nó.
Bây giờ trong nhà đã bị ác quỷ chiếm đoạt, bọn họ đương nhiên phải mang theo Thiên Linh Cái khi rời đi. Nhưng Thiên Linh Cái ở dưới tầng hầm mà ác quỷ kia cũng ở dưới tầng hầm, bọn họ hoàn toàn không thể đến gần…
"Khu Giang Đông dựa núi, cạnh sông, là một vùng đất phong thủy tuyệt vời cho cả người sống và người chết. Biệt thự của ông là số mười ba, mười ba là số âm. Đất mang dương, trong nhà lại cũng bái vật tà ác, nên đưa con quỷ đó tới đây. Giờ tôi sẽ đi gặp con quỷ đó."
Ngu Cận vừa nói vừa bắt đầu đi về phía tầng hầm.
Gã đầu trọc có chút không thể tin được: "Đại sư Ngu, cô không có trang bị gì sao? Lần trước đại sư già nhà họ Lục và Lục Vi Mạn đều trang bị đầy đủ, chỉ hận không thể quấn pháp bảo lên cả người."
Nghĩ lại thì, chân của hai người đó vẫn còn run rẩy khi họ bước về phía cầu thang dẫn xuống tầng hầm.
"Chỉ có những thầy phong thủy năng lực bắt quỷ không cao mới cần đến sự trợ giúp của những pháp khí đó."
[Ừm... Ngu Cận có thể ngừng kiêu ngạo như vậy được không? Còn ở đây để bôi đen Mạn Mạn, thực lực của Mạn Mạn mạnh hơn cô gấp nhiều lần!]
[Chó của Lục Vi Mạn trên lầu? Cô ấy có nói tên Lục Vi Mạn không? Hôm nay chúng ta đến đây để xem Ngu Cận bắt quỷ. Nếu cô ấy bắt được chúng, thì thực lực của cô ấy mạnh hơn Lục Vi Mạn.]
Người đàn ông đầu trọc: "Đại sư Ngu, tôi rất coi trọng cô! Chú ý an toàn!"
Ông ta không theo Ngu Cận xuống tầng hầm, yếu ớt ngồi xổm ở lối vào cầu thang tầng hầm một lúc lâu và quan sát.
Tề Dục có lẽ sợ bữa sáng và bữa trưa của mình sẽ chạy mất nên đã lập tức chạy xuống cùng cô.
Đèn ở cầu thang tầng hầm đã được bật lên nhưng vẫn mang đến cho người ta cảm giác cực kỳ u ám, qua màn hình cư dân mạng cũng có thể cảm giác lạnh sống lưng.
--------------------------------------------------------------Link đọc truyện: https://bom.so/5drhVi---------------------------------------------------------------------
[Tôi có cảm giác như mình đang chạy vào một tòa nhà tối đen, sợ chết mất...]
[Chủ phòng, cô có sợ không?]
[Chủ phòng, anh trai tóc vàng đi theo cô là ai vậy, trợ lý của cô sao?]
[Chủ phòng, cô có thể bắt quỷ thật sao? Không phải cô đang diễn với đầu trọc?]
Ngu Cận nhìn các câu hỏi của cư dân mạng và trả lời từng câu một: "Chủ phòng không sợ hãi. Anh trai tóc vàng được cứu từ dưới sông lên, lúc sau bạn sẽ biết chủ phòng có thể bắt quỷ, có diễn với anh trai đầu trọc hay không."
Mãi cho đến khi đến cửa tầng hầm, Ngu Cận mới ngừng trả lời câu hỏi của cư dân mạng. Trong quá trình đó, rất nhiều cư dân mạng đã tặng quà cho cô, kiếm được ít nhất hai trăm tệ.
"Được rồi, chúng ta mở cửa ngay thôi. Những ai nhát gan thì nhớ che mắt lại nhé. Tôi đếm đến ba, hai, một, chuẩn bị đi gặp quỷ cùng chủ phòng!"
"Ba! Hai! Một! Mở cửa!"
[Đây là cánh cửa lần trước, Lục Vi Mạn và đại sư còn chưa tới gần đã bị đẩy lùi ra ngoài. Đại sư già kia thậm chí còn nôn ra máu tại chỗ!]
[Tôi vậy mà hy vọng Ngu Cận cũng giống như họ! Có phải rất ác độc hay không?]
[Lên lầu, bạn đúng là ác độc!]
[Tôi hy vọng Ngu Cận thực sự có thể bắt được con quỷ này. Cô ấy có vẻ thực sự có năng lực, không giống như Lục Vi Mạn cả ngày chỉ biết diễn trò.]
Sau khi bình luận này được gửi, những người hâm mộ của Lục Vi Mạn trong phòng phát sóng trực tiếp lập tức mất bình tĩnh và bắt đầu đặt cược với một nhóm cư dân mạng khác ủng hộ Ngu Cận.
Một giây sau, chỉ nghe một tiếng cót két vang lên, cánh cửa mở ra, một luồng ánh sáng đỏ kỳ lạ và đáng sợ chiếu sáng dưới tầng hầm, có thể nhìn thấy một bóng ma đen khổng lồ khi nhìn thấy Ngu Cận, rõ ràng là giật mình, vội vàng bay lại gần Ngu Cận ồn ào.
"Ngu Cơ*!" Con quỷ hét chói tai nhức óc.
*Ngu Cơ tên thật là Ngu Diệu Dặc, thường được gọi là Ngu mỹ nhân, là người vợ duy nhất của Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ – một vị tướng quân phiệt thời kỳ Hán Sở tranh hùng.
Khi hồn ma đến gần hơn, có thể thấy rõ gã đang mặc cổ trang, mái tóc dài rối bù, thân hình to lớn, cao khoảng 1,9 mét, một đôi mắt đỏ tươi và nước da xanh xao.
Nếu hai chân bóng ma này không lơ lửng cách mặt đất thì những cư dân mạng này thực sự sẽ tiếp tục chỉ trích, nói đó là người đóng giả.
[Ah! Mẹ ơi! Tôi thực sự nhìn thấy quỷ!]
[Con quỷ này đang kêu cái gì vậy? Ngu Cơ? Ngu Cận, Ngu Cận?]
[Hình ảnh con ma này trông quen quen, giống như là Tây Sở Bá Vương!]
Nhìn thấy con ma đang đến gần Ngu Cận, Tề Dục lùi lại sau lưng Ngu Cận, hé mắt nhìn con quỷ đang lao về phía mình.
Ngu Cận giơ tay lên, con quỷ gầm lên một tiếng, thân hình to lớn của nó bay lùi về phía sau, bắt đầu từ ngực, toàn bộ cơ thể dần dần biến thành một làn sương đen, sau đó làn sương đen từ từ biến thành hình người.
"Trong bình luận có bạn nói đúng. Quỷ này chính là Hạng Vũ, Tây Sở Bá Vương."
"Nơi này chính là quận Giang Đông, khiến gã lầm tưởng đây là quê hương của mình, phòng này thuộc âm, gã là một linh hồn cô độc du hành khắp thế giới hàng nghìn năm qua. Khi đến đây, gã còn tưởng rằng gã đã về quê hương nên chọn nơi này để sống."