Nghe bác sĩ nói thế, Châu Phó mới dần yên tâm.
Đang định hỏi mấy câu nữa, chuông điện thoại lại vang lên như gọi hồn.
Châu Phó chạy ra ngoài nghe máy, nghe phía đối diện bô bô một hồi thì chìm sâu vào lặng im.
Cuối cùng anh ta cũng đã biết sao Lộ Thức Thanh lại “chảy nước mắt không ngừng”.
Hóa là là xấu hổ.
Lộ Thức Thanh cầm khăn giấy khử trùng bác sĩ Bạch đưa cho lau nước mắt, nín thở thầm giục Châu Phó mau mau quay vào.
Cậu không muốn ở riêng với người không thân.
Bác sĩ Bạch biết tính cậu, ôn hòa kể: “Mấy ngày này anh cậu bận việc bên ngoài không về được, một ngày gọi 800 cuộc hỏi tôi tình hình của cậu, hôm qua còn nói trước tết nguyên đán sẽ trở về.”
Lộ Thức Thanh ngẩn ra một chốc mới ý thức được “anh cậu” là Tạ Hành Lan.
Cậu không muốn nói nhiều, chỉ khẽ gật đầu.
Tin Lộ Thức Thanh bị thương được Tinh Trần phong tỏa, không được mấy người biết. Bác sĩ Bạch thấy cậu có một tháng ngắn ngủi đã bệnh liên tiếp 2 lần thì bất đắc dĩ thở dài.
Tạ Hành Lan về lại đau lòng chết mất.
Châu Phó nhận điện thoại xong thì liếc nhìn Lộ Thức Thanh, ánh mắt xa xăm. Anh chào bác sĩ Bạch rồi không vội vội vàng vàng như mới nãy nữa mà thong thả quay về nhà.
Nhịp tim tăng vọt khi đứng trước mặt Dung Tự, sự kiện này quá ư là xấu hổ, lại còn là livestream toàn mạng nữa chứ. Theo như Châu Phó nói thì số người online trông thấy lúc đó hẳn là hơn ngàn vạn.
Còn đáng sợ hơn cái lần “cọ tay” trước nữa.
Hễ nghĩ tới phản ứng của khán giả và Dung Tự là Lộ Thức Thanh thiếu điều suy sụp, không quản nổi dòng lệ của mình được nữa.
Lịch sử đen tối bản sắc nét nóng hổi mới ra lò.
Lộ Thức Thanh không muốn vào đoàn “Trường An Ý” nữa luôn rồi.
Châu Phó lái xe rời khỏi bệnh viện, thấy Lộ Thức Thanh dựa ghế lén lút mình mình suy sụp thì nói xa xôi: “Mua điện thoại nữa không?”
Thấy cậu thế này thì chắc không còn ham muốn lên mạng nữa đâu nhỉ.
Quả thật Lộ Thức Thanh đã nhìn thấu hồng trần, ngồi đó nhắm mắt không ư hử gì.
Suýt nữa Châu Phó đã mất hết lương tâm, cười phì.
Điện thoại mới đã mua từ tuần trước rồi, sau khi về đến vịnh Tinh Thần, Châu Phó đưa ngay cho Lộ Thức Thanh. Thấy cậu uể oải vươn tay ra nhận, không biết ai xuôi ai khiến, Châu Phó lại sinh ra thú vui tao nhã là ghẹo gan con nít.
“Điện thoại không cài weibo, cậu tự tải đi nhé?”
Lộ Thức Thanh: “...”
Hức.
Châu Phó trông thấy biểu cảm đáng thương của cậu thì ra sức nín cười.
Lộ Thức Thanh lười tải weibo... Dù sao khỏi nghĩ cũng biết toàn là bình luận khiến cậu chỉ hận không thể nhảy khỏi lầu.
Cậu mở wechat Châu Phó đã cài sẵn cho mình, đăng nhập vào, sau khi kiểm tra thân phận bằng điện thoại xong thì mới vào giao diện trang chủ.
Nhật ký trò chuyện trước đấy không còn nữa, giao diện khống hoác, chỉ có AAAAA ghim ở đầu.
Lộ Thức Thanh đang ủ rũ thì chợt thấy giao diện lóe lên.
Bên cạnh AAAAA có thêm một tin nhắn chưa đọc, Lộ Thức Thanh khó hiểu bấm vào đấy.
Mấy ngày trước, khi không Dung Tự gửi tin sang: [Lời thoại học không tệ.]
Đầu Lộ Thức Thanh nhảy ra dấu chấm hỏi.
Thoại gì cơ?
Dung Tự gửi nhầm à?
***
Hot search vẫn đương hot tận trời, toàn phân tích xem rốt cuộc Lộ Thức Thanh là thích hay bài xích Dung Tự, song lại có một hot search khác nhanh chóng bay lên bảng.
#Lộ Thức Thanh Bệnh viện Yến Thành#
Trước đấy, lúc Lộ Thức Thanh bị thương mắt thì còn chưa có mấy người nhận ra cậu. Nhưng lần này hot search #Lộ Thức Thanh# đang nằm ì trên top 5, còn buộc kèm Dung Tự nữa.
Bệnh viện người đến kẻ đi, Lộ Thức Thanh có che chắn kín hơn nữa vẫn sẽ có người tinh mắt nhận ra, thầm chụp vài tấm ảnh đăng lên weibo.
[Hóa ra Lộ Thức Thanh ra ngoài đến khoa mắt bệnh viện Yến Thành, thật luôn cậu ấy không ăn ảnh, người thật đẹp hơn ảnh chụp video nhiều, vừa cao vừa gầy, khí chất tuyệt vời, mị len lén nhìn lâu lắm luôn há há há há.]
Vì có kèm tên nên bài đăng nhanh chóng xuất hiện ở quảng trường hot search, bình luận tăng vọt.
[Khám nhãn khoa? Hình như cũng phải, làm gì có ai mùa đông lại đeo kính râm đâu.]
[Cậu ấy bị thương ở mắt à? Lúc livestream hình như lúc nào mắt cũng vô thức cụp xuống.]
[Dò thám nữa báo cáo nữa đê!]
Chủ weibo: [Há há há há dò thám hết được rồi, người đã rời khỏi từ khuya.]
Dung Tự đã tới chỗ gần đây đoàn phim thuê ở Yến Thành để quay bổ sung. Do phải hóa trang, hắn vừa trò chuyện bâng quơ cùng khán giả vừa trích thời gian giải thích đại khái quá trình quay phim.
Nói mệt rồi, Dung Tự đang định uống hớp nước thì điện thoại để cạnh chợt sáng lên.
Hắn tùy ý liếc nhìn, nhìn thấy thông báo đề cử của weibo, đang định tiện tay vuốt đi thì tinh mắt nhìn thấy đề tài.
“Lộ Thức Thanh khám mắt ở bệnh viện Yến Thành.”
Dung Tự khựng tay, bấm thẳng vào xem.
Trong ảnh đúng là Lộ Thức Thanh, quần áo y hệt cậu mặc lúc sáng. Lộ Thức Thanh mang kính râm đeo khẩu trang theo Châu Phó trong đám đông, có ảnh hình như đang cầm khăn giấy lau mắt.