Lúc này, bên trong màn che cũng truyền tới giọng nói của Tần Nguyệt Hề: “Đúng vậy, vì sao Thần Vương lại muốn hại Lục muội muội chứ? Trước giờ Thần Vương đến Tần gia đều là quy quy củ củ, vì sao hôm qua lại đột nhiên chạy đến khuê phòng của muội ấy? Ngoại trừ muội muội có thể khiến người khác rời đi ra, thì còn ai có được năng lực như vậy?"
Đôi mày vốn đang nhíu chặt của Bình Xương Hầu lại vì mấy câu nói này của Tần Nguyệt Hề mà lập tức dựng thẳng.
Trương Thị lập tức nhảy dựng lên: "Tần Nguyệt Hề, rốt cuộc là ngươi đang muốn nói cái gì hả?”
“Nương, người đừng tức giận.” Tần Mạn Kiều nhanh chóng đè Trương Thị xuống, tiếp đó nhìn về phía Bình Xương Hầu: “Cha không tin lời của con, chẳng lẽ còn không tin người của Thái Tử điện hạ hay sao? Hay là cha cảm thấy, trên thế gian này chỉ có lời nói của Ngũ tỷ tỷ, mới là đáng tin nhất?”
Câu hỏi này khiến sắc mặt Bình Xương Hầu có một tia thay đổi.
Đúng vậy, ông có thể không tin lời nữ nhi của mình, nhưng Thái Tử điện hạ cần gì phải gạt người chứ?
Kiều Kiều chính là vị hôn thê của Thái Tử mà.
“Vậy vì sao con lại muốn làm hại con của Nguyệt Hề? Khiến nó suýt chút thì sảy thai chứ?” Bình Xương Hầu hỏi lại.
“Cha, ngài có biết hôm qua lúc Ngũ tỷ tỷ cố ý đuổi theo con, trên người mang theo cái gì không?”
“Cái gì?” Mặt mũi Bình Xương Hầu đầy vẻ nghi hoặc.
Hai vị ca ca và đệ đệ đều nhìn Tần Mạn Kiều.
Mà Tần Nguyệt Hề trong rèm che cũng bỗng nhiên cứ người lại.
Lúc này, liền nghe thấy Tần Mạn Kiều nói tiếp: “Nàng ta mượn lý do cùng nữ nhi đến Kim Nguyệt Am, tự mình phối thuốc phá thai để mang theo bên người. Rốt cuộc là con muốn hại hài tử trong bụng nàng ta, hay là Ngũ tỷ tỷ vốn không hề muốn sinh ra khối thịt trong bụng mình. Lúc đó Thái Tử điện hạ cũng có mặt, Ảnh Sát, ngươi nói đi.”
“Vâng, Lục tiểu thư tìm được ba gói thuốc trục thai bên trong túi y phục của Ngũ tiểu thư. Bây giờ số thuốc kia đang nằm trong tay của Trương thái y.” Ảnh Sát nói.
Nghe thế, Bình Xương Hầu vốn đang tức giận với Tần Mạn Kiều, đột nhiên trở nên càng ngày càng bất lực.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy, cuộc ám sát này có trăm ngàn chỗ hở, khó mà cân nhắc được.
Tần Nguyệt Hề đột nhiên vén rèm lên, chạy từ bên trong ra quỳ xuống đất, khóc ròng nói: “Cha, nữ nhi tự mình phối thuốc phá thai, chính là không muốn…”
“Không muốn cha khó xử, không muốn để cho Tần gia hổ thẹn, cũng không muốn khiến cha thất vọng. Chỉ là nghĩ len lén tự mình chấm dứt chuyện này, từ đây làm Ngũ cô nương của Tần gia, không dám vọng tưởng gả vào Phủ Thần Vương nữa.”
Tần Nguyệt Hề còn chưa nói xong, Tần Mạn Kiều đã bắt chước giọng điệu của nàng ta, thay nàng ta nói xong những lời phía sau.
Tất cả mọi người trong đại sảnh đều kinh ngạc nhìn về phía Tần Mạn Kiều.
Nàng giống như con giun trong bụng Tần Nguyệt Hề, biết Tần Nguyệt Hề muốn nói gì, làm sao mà nói!
Bình Xương Hầu càng là ngây ngẩn cả người, cũng sợ hết hồn.
“Kiều Kiều, muội, muội nói cái gì?” Tần Nguyệt Hề cũng đồng dạng bị giật mình.
“Đây không phải chính là lời mà Ngũ tỷ tỷ muốn nói sao?” Tần Mạn Kiều nhẹ nhàng dìu mẫu thân ngồi lại ghế, đi về hướng Tần Nguyệt Hề.
Một cơn gió đột nhiên thổi từ bên ngoài cửa sổ vào, mà mùi hương nhàn nhạt kỳ lạ cũng ập tới trước mặt mọi người.
Bước chân Tần Mạn Kiều dừng một chút, ngẩng đầu nhìn.
Gian phòng của Tần Nguyệt Hề thật kỳ lạ, mùi hương này cũng rất quen thuộc.
Nhưng mà, mùi này thật sự rất nhạt, nếu như không phải do nàng có khứu giác nhạy bén hơn so với người thường, thì chắc chắn không mảy may nghe được chút gì.
Lúc này Tần Mạn Kiều đột nhiên nghĩ tới.
Mùi hương này, chính là thứ mà nàng thường xuyên dùng ở kiếp trước.
Đây là hương tránh thai.
Trong túi hương có để một số lượng lớn xạ hương và hoa đỏ, là do Tần Nguyệt Hề tự mình điều phối rồi đưa cho nàng, nói là có thể tránh thai.
Nàng không muốn sinh con cho Sở Nghiêu, cho nên vẫn luôn mang theo, đến mức hiện tại liền có thể dễ dàng nhận ra được mùi vị của xạ hương này.
Nghĩ tới đây, đôi mắt Tần Mạn Kiều hơi nheo lại, nàng nhếch miệng, trong mắt xẹt qua một tia lạnh lẽo nói: “Triệu thái y là nữ y quan có kinh nghiệm nhất trong Thái Y Viện, rất quen thuộc với các tật bệnh của phụ nhân và cách giữ thai.”
“Thai tượng của Ngũ tỷ tỷ bất ổn, ta sẽ để Triệu thái xem thử cho tỷ. Nhất định phải để Triệu Thái Y giữ lại cốt nhục trong bụng tỷ tỷ…”