Tác Giả: |
Cute pink
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-09-01 16:50:50 |
Lượt Xem: |
7.2K |
Quản Lý: |
Cute pink
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/nhung-nguoi-ban-dac-biet/ |
Tôi có năm người bạn đặc biệt, chúng tôi đang chơi một trò chơi nhỏ. Tôi sẽ đi trốn còn bọn họ sẽ đi tìm tôi, họ sẽ không tìm thấy tôi đâu tôi trốn kĩ lắm đó. Ngay cả tôi cũng hong biết mình đang trốn ở đâu luôn rùi. Chơi với bọn tôi còn năm người nữa nhưng họ trông có vẻ hoảng sợ uhm tại sao vậy nhỉ. Tôi hong biết nữa nhưng mà kệ đi, tôi phải trốn đi thui tôi hong muốn bị tìm thấy đâu. Đau lắm.
A! Họ tìm thấy tôi rồi...
Sát nhân công x tâm thần bất ổn thụ
Phó bản 1: "Trốn tìm trong bệnh viện "
Tôi cùng những người bạn của mình vô tình bước vào một cánh cửa màu đỏ kì lạ sau đó chúng tôi xuất hiện trong một bệnh viện tâm thần. Tôi là bệnh nhân còn bọn họ là bác sĩ, nhưng hình như bọn họ quên mất tôi rồi. Chúng tôi bị cuốn vào một trò chơi gϊếŧ chóc mà người trốn chính là những con mồi tội nghiệp. Khi vừa tỉnh lại tôi nhận ra mình đang nằm trong một phòng bệnh xập xệ và trên cái bàn cạnh giường bệnh là một mảnh giấy được đặt dưới bình hoa nhỏ với dòng chữ nghuệch ngoạc " ĐỪNG ĐỂ CHÚNG TÌM THẤY BẠN"
Phó bản 2: "Lâu đài ma quái"
Thụ xuyên thành NPC quản gia trong một lâu đài cổ kính.Một ngày của quản gia mẫu mực:
Sáng sớm sẽ chỉ đạo người hầu bày biện thức ăn sẵn sàng sau đó đi đánh thức thiếu gia và tiểu thư dậy. Sau khi 7749 lần mém bị hai người họ đè xuống thì cuối cùng cũng kéo được thiếu gia và tiểu thư xuống phòng ăn.
Đang dọn dẹp chăn dra thì phu nhân sẽ tức giận mà lao vào làm lộn xộn hết những gì cậu vừa lau dọn. Như con nít giận dỗi mà nhe hàm răng sắc nhọn bắt cậu lấy cái tay người chơi-kẻ hôm qua dám chọc ghẹo cậu, đang bị kẹt trong đó ra. Sau đó phu nhân sẽ như con chó lớn ủy ủy khuất khuất dụi vào người cậu đòi ôm ôm hôn hôn.
Tối đến thì mang điểm tâm ngọt cho bá tước sau đó sẽ chịu "trừng phạt" vì các lý do rất "hợp lý" ví dụ như cười với người chơi A, nói chuyện với người chơi B và n thứ khác.
Phó bản 3: .....
.