Xuyên Sách: Chọc Phải Mẹ Của Trùm Phản Diện

Chương 51

Kính Khâm cảm thấy nàng sớm hay muộn có thể trả ơn Vệ Nam Y, nhưng chờ đến cuối đời vẫn không có cơ hội. Nàng và Thẩm Dật Văn đầu tiên là bị thương nặng, sau lại gặp phải truy sát, miễn cưỡng dựa vào ngọc tủy để bảo vệ tính mạng, nhưng cũng không thể so sánh với trước đây. Cuộc đời của họ chỉ có vài trăm năm, đối với người thế tục thì đã rất dài, nhưng đối với Vệ Nam Y thì quá ngắn.

Cũng may họ còn có con nối dõi.

Kính Khâm hạ quyết tâm muốn báo đáp ân tình. Cuối đời, nàng hận không thể trực tiếp ném đứa bé vào Lâm Tiên Sơn tu luyện, để nó được Vệ Nam Y che chở. Chỉ là Thẩm Dật Văn là người thực ôn nhu, hắn cảm thấy bọn họ tuy là tiền bối, nhưng không nên cưỡng ép hậu nhân đi làm việc không tình nguyện. Tầm tiên vấn đạo, bước lên con đường tu luyện, cần phải xuất phát từ sự tự nguyện của bản thân.

Kính Khâm không thể không từ bỏ ý định cực đoan, nhưng cũng lập di chúc, viết thư, ghi chép lại cách hậu nhân mở mộ lấy ngọc tủy và nhẫn trữ vật. Nàng cũng viết rằng nếu con cháu họ Thẩm có thể bước vào con đường tiên đạo, dù có vào Lâm Tiên Sơn hay không cũng không thể làm hại đệ tử Lâm Tiên Sơn, để báo đáp ân tình của Vệ Nam Y.

Vì sợ người khác nhòm ngó huyết mạch hậu nhân, họ mới thiết lập cấm chế, đóng cửa huyết mạch hậu nhân. Chỉ có hậu nhân bắt đầu tu tiên ngưng khí mới có thể thức tỉnh huyết mạch, nhưng còn có một phương thức thức tỉnh huyết mạch không được ghi chép trong thư —— Vệ Nam Y.

Một khi gặp được Vệ Nam Y, cảm nhận được hơi thở của Vệ Nam Y, huyết mạch sẽ bị thức tỉnh, và vĩnh viễn không thể làm hại Vệ Nam Y.

Cho nên…… Nàng kỳ thật là món quà đền bù mà Kính Khâm để lại cho Vệ Nam Y, mà Vệ Nam Y là chìa khóa mở ra cấm chế huyết mạch.

Nguyên chủ cũng không phải là chưa bao giờ chịu thương tổn, mà là huyết mạch của thân thể này xác thực là thức tỉnh sau khi gặp được Vệ Nam Y.

Chẳng trách sao nàng nghe được tiếng khóc của Vệ Nam Y lại đau lòng, có thể an ủi nàng lúc trước giờ lại không thể, nguyên lai là do tiền bối động tay chân vào cấm chế huyết mạch.

Kính Khâm thực thông minh, nàng biết Vệ Nam Y có thể phân biệt huyết mạch của nàng. Hậu nhân một khi thức tỉnh huyết mạch trước mặt Vệ Nam Y, Vệ Nam Y nhất định sẽ muốn bảo hộ cố nhân, mang theo hậu nhân của nàng rời đi.

Nhưng Kính Khâm xem nhẹ một chút, Lạc Nguyệt Thành tuy gần Lâm Tiên Sơn, nhưng Lạc Nguyệt Thành là chỗ hoang phế, Vệ Nam Y căn bản sẽ không đến Lạc Nguyệt Thành, cũng sẽ không gặp gỡ hậu nhân của nàng. Trong truyện gốc liền căn bản không có hậu nhân của Kính Khâm xuất hiện.

Các nàng có thể gặp gỡ đều là bởi vì nàng muốn mua ngựa để rời khỏi Lạc Nguyệt Thành, mà đây là chuyện mà nguyên chủ tuyệt đối sẽ không làm.

Nghĩ đến đám kia yêu chính là biết được qua sách, biết trong mộ có ngọc tủy, còn có trang Kính Khâm cùng Thẩm Dật Văn cả đời tích góp bảo vật nhẫn trữ vật mới theo dõi Thẩm gia hậu nhân. Chẳng qua trong sách không có ghi nhớ bí mật huyết mạch của Kính Khâm, cho nên các nàng cũng không biết huyết mạch hậu nhân của Kính Khâm thậm chí khan hiếm trình độ xa xa vượt qua ngọc tủy.

Thẩm Tố trong lúc nhất thời lại có chút sờ không rõ nàng đối Vệ Nam Y thương tiếc đến tột cùng là bởi vì huyết mạch, hay là bởi vì nàng thật sự để ý Vệ Nam Y?

Đại khái, đều có.