Xuyên Đến Hiện Đại Tiểu Cung Nữ Làm Giàu Bằng Mỹ Thực

Chương 20

Edit: Hến Con

Bầu trời đêm đen kịt, bên ngoài vẫn rực rỡ ánh đèn. Sau khi kết thúc ngày làm việc, Hướng Quỳ đếm lại doanh thu hôm nay, nhận ra so với hôm qua đã tăng lên không ít—một sự tiến bộ đáng kể.

Thời gian còn sớm, cô lại tranh thủ đọc sách một chút. Đã quen với nhịp sống nhanh của thời hiện đại, cô cũng ngủ muộn hơn trước đây.

Sáng hôm sau, mấy bà lão lại kéo nhau đến quán ăn. Lần này, họ còn dẫn cả gia đình theo.

Con cái của họ đều làm việc ở xa, quanh năm suốt tháng hiếm khi về nhà ăn cơm. Ở nhà chỉ có hai vợ chồng già, nấu nướng phiền phức, mà quán này vừa ngon, vừa sạch sẽ, lại có giá cả phải chăng, nên họ dứt khoát đến đây ăn luôn.

Những ông chồng của họ lại không mấy đồng tình với việc ăn bên ngoài. Đồ ăn ngoài hàng không đảm bảo vệ sinh, hơn nữa, tuổi tác đã cao, sức khỏe không thể chịu đựng nổi nếu ăn uống không cẩn thận.

Nhất là khi nhìn thấy quán ăn nhỏ bé, cũ kỹ này, họ lại càng tỏ ra khó chịu, không ngừng chê bai, cố gắng thuyết phục vợ mình quay về nhà.

Nhưng những bà lão từng thưởng thức tay nghề của chủ quán lại vô cùng tin tưởng cô, nhất quyết không chịu rời đi. Miệng họ giờ đã bị chủ quán "nuôi hư" rồi, không dễ gì mà thay đổi khẩu vị được nữa.

Cố Hòa Bình quen thuộc lái chiếc xe điện nhỏ đến quán. Khi thấy quán ăn chật kín khách, anh không khỏi trợn tròn mắt—xếp hàng đến bao giờ mới đến lượt đây?

Anh hít sâu một hơi, cầm lấy chiếc bát của mình rồi lao thẳng vào trong, lớn tiếng gọi món.

Hướng Quỳ cũng đã quen mặt chàng trai ngày nào cũng đến mua đồ ăn mang về này, liền mỉm cười nhận lấy bát từ anh.

Thấy cô bận rộn không xuể, Cố Hòa Bình chủ động giúp cô tiếp đón khách và bưng đồ ăn.

"Cảm ơn anh, để tôi tự làm là được rồi." Hướng Quỳ vội vàng nói.

"Không sao, dù gì tôi cũng đang đợi. Giúp cô một tay thì tôi cũng có thể lấy đồ ăn nhanh hơn mà." Cố Hòa Bình cười đáp.

Có thêm người giúp đỡ, tốc độ phục vụ của Hướng Quỳ cũng nhanh hơn hẳn. Chẳng mấy chốc, cô đã hoàn thành tất cả các phần ăn.

Những vị khách mới sau khi nếm thử tay nghề của chủ quán thì đều bị chinh phục hoàn toàn, không còn lời nào phản đối quyết định của vợ mình nữa.

Sau một hồi bận rộn, Hướng Quỳnh thở phào nhẹ nhõm, quay sang nhìn anh chàng chạy việc vặt:

"Anh vẫn chưa ăn đúng không? Tôi đã làm sẵn một phần cho anh rồi, ăn xong rồi hãy đi nhé."

"Không cần đâu." Cố Hòa Bình vội vàng xua tay, không muốn làm phiền cô.

"Không sao đâu, tiện tay làm thôi. Coi như cảm ơn anh đã giúp tôi một tay, hơn nữa tôi cũng đã nấu xong rồi."

"Vậy tôi xin cảm ơn cô chủ quán."

Nghe cô nói vậy, Cố Hòa Bình cũng không từ chối nữa, liền ngồi xuống thưởng thức bữa ăn.

"Bà chủ, tay nghề của cô thật sự rất tuyệt! Bảo sao quán lại đông khách như vậy."

Cố Hòa Bình sau khi nếm thử đồ ăn do Hướng Quỳnh nấu, cuối cùng cũng hiểu tại sao những vị khách này lại trung thành với quán ăn nhỏ này đến vậy.

Không chỉ vì chủ quán, mà cả hương vị ở đây đều rất xứng đáng để quay lại.

Tháng này anh có một ngày nghỉ, đến lúc đó nhất định sẽ dẫn gia đình đến thưởng thức một bữa thật ngon.

"Anh khách sáo rồi, tất cả là nhờ mọi người ủng hộ thôi." Hướng Quỳnh mỉm cười nhẹ nhàng.

Quán cô nằm ở vị trí khá khuất, mấy ngày nay hầu như đều nhờ khách quen ghé ủng hộ mới có thể duy trì ổn định.

Vì vẫn còn nhiều khách đang đợi, Cố Hòa Bình ăn rất nhanh, chỉ vài đũa là xong rồi vội vàng đi giao hàng tiếp.

Sau giờ cơm trưa, quán trở nên vắng khách, Hướng Quỳ cuối cùng cũng có chút thời gian rảnh. Đúng lúc đó, những hũ sành mà cô đặt mua cũng được giao đến. Cô nhận hàng, đem tất cả đi rửa sạch, phơi khô, rồi bắt tay vào làm dưa muối.

Cách làm không quá phức tạp, quan trọng là phải nắm rõ kỹ thuật muối và thời gian ủ.

Hướng Quỳ rửa sạch rau củ, dùng dao nhanh chóng thái nhỏ, ướp gia vị rồi cho vào hũ. Sau đó, cô cẩn thận bê tất cả vào trong bếp.